Sau khi Huyền thoại ngã ba sông được Văn nghệ Nam Đinh đăng, đã có lời khích lệ, và cũng được nhiều lời khuyên cần trau chuốt cho mượt hơn nữa. Sướng nhất được anh Tình khen câu" Giọng ca thôn nữ xôn xao sóng/đẹp ý quân vương giấc mộng vàng, nghe như Nguyễn Nhược Pháp ! Chẳng biết ảnh khen thật lòng không, nhưng cứ tự sướng cho phổng lỗ nhĩ đã!
Vâng, làm thơ cần nhất là phải có tư duy hình tượng, mà với mình đó là điều khát từ nhỏ. Vậy nên, sở trường của mình là sự kể lể có chút vần đó thôi, chưa long lanh thơ được! Chẳng phải cứ xuống nước mãi rồi phải bơi như bạn PĐX mách đâu!
Nay xin đăng lại một số câu đã được" nâng cấp" từ "đống rác cũ":
Gió chợt lặng, nắng rơi vàng Độc Bộ (1)
Đáy sông xanh vò quặn sóng Đào hồng
Thoáng ký ức khói sương mờ tỏ
Chớp loé! đường gươm rạch trời xưa
( con gái rơi đầu còn níu lưng vua)
( con gái rơi đầu còn níu lưng vua)
Sấm nấc
- ngựa chiến gầm phẫn nộ:
- ngựa chiến gầm phẫn nộ:
-Trẫm thân rồng, cứu nổi giang sơn ?
Máu ròng oan nghẹn nương cửa bể
Ngàn dâu sướt mướt khúc tằm tang
Mỗi gịot hồn thiêng hương khói toạ
Phụng thần nhân, hậu thế dựng làng
Rừng chân sóng, ai lầm than đốt củi
Nung chí vương chuộc tội, lập công
Nung chí vương chuộc tội, lập công
Gió linh cuồn cuộn rinh thuyền lướt
Duyềnh sóng Vân Đồn, đắm giặc Nguyên (2)
........Khi cho bạn văn xem, có người phê là viết sai chính tả, chữ ròng ( họ bảo dòng), hoặc rinh (=dinh) làm mình cẩn thận tra lại từ điển!
Ôi làm thơ khó thay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét