Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

DỌN VƯỜN ...THƠ

1/ Chiều qua, mình có an ủi bác Cao Thành vài câu, để bác bớt bức xúc việc "Hoàng Sa, Trường Sa đâu phải ao nhà của chúng" bị gọt đi rồi cắm  vào mấy chữ
Nay bình tĩnh ngồi lại, thấy vẫn chưa thật thỏa đáng lắm.
 Nguyên bản:
Con cháu rồng tiên  ta có trái tim chính nghĩa
Yêu nước, thương nòi với bè bạn thủy chung
....
Suối reo sửa:
Con cháu rồng tiên ta có trái tim rực lửa
Yêu nước, thương nòi với bè bạn thủy chung
Bởi rực lửa làm tính từ cho trái tim, vẫn thấy lợn cợn thế nào ấy.
Nghĩ mãi.
Hơn một giờ, câu chữ chửa thèm ra.
Khó thật!
thôi xin thi nhân dùng tạm: Nhân nghĩa
dẫu chưa thật đắt!
2/ Hẳn anh Văn Mao chưa đọc trang mình ( nhà không có mạng, hay anh lười đọc),mặc dù anh nhờ mình phọt lên, nên hôm qua anh vẫn đọc nguyên bản Suối reo đăng.trong đó có;
Tuy nước nhỏ vẫn một lòng kiêu hãnh.
Đã định im lặng, nhưng rồi mình vẫn ngứa miệng nhắc anh rằng nên chịu khó tìm tòi hơn nữa, biết đâu chuẩn chỉ hơn, chứ như câu trên, dẫu có cho kẹo, tôi vẫn bảo không phải là thơ!
Hơi buồn./.

CHỦ ĐỀ : BIỂN ĐẢO

Anh Vũ Minh chiều nay đọc 2 bài thơ mới viết về đề tài biển đảo.
Cảm xúc về Tổ quốc bị xâm lấn, uất nghẹn.
   
Hoàng Sa, Trường Sa
Hai quần đảo
Hai cánh cửa
canh nhà Tổ Quốc

Mỗi hòn đảo
là thịt xương ta
Vùng trời, vùng biển
Là máu, da ta hòa quện

Bao đời
Chặn sóng dữ phong ba
cho đất Việt
trường tồn bất tử

Kẻ thù
như lũ cá kình hung dữ
Luôn thèm, nhòm ngó, lấn xâm
buộc ta phải đứng lên
".. Cưỡi cơn gió mạnh
Đạp bằng sóng dữ
Chém cá kình biển Đông"
Lời dạy cha ông
đang vang cả nước
Chúng ta hiền
Như lời răn của Phật
Sống nhu hòa
Với bè bạn năm châu
Nhưng không thể vì đâu
Phải khom lưng quỳ gối
Đổi lấy thứ hòa bình nào đó viển vông? 
Đã thấm vào mạch máu mỗi người dân
Lời tổ tiên nhắc bảo
Hoàng Sa!
Trường Sa!
Thề quyết tử không dời xa nửa bước
Trong sóng dữ vọng nghe hồn non nước
"Nam quốc sơn hà..."
Hừng nóng
trái tim ta!

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

CUỘC HỎI CUNG KỲ LẠ!

NSH: Đã ty ỷ lần, tôi cũng như rất nhiều người dân tự hỏi: Hành động vừa qua của Chi Na là gì nếu không phải là xâm lược?
        Hành động xâm lược ấy có đáng được lên án k0?
        Người dân tử tế phải làm gì khi đất nước bị xâm lược?
        Sao cứ ban phát, bao cấp mãi chúng tôi quyền được yêu nước thế?


       Một câu chuyện thực rất đáng đọc ghi lại cuộc hỏi cung lạ giữa nhà chức trách và người tử tế
       Trân trọng đao từ Tễu blog





Nguyễn Thúy Hạnh 

5h30 chiều 19/6/2014, tại đồn công an Lý Thái Tổ
- Tên chị là gì?
- Nguyễn Thúy Hạnh.
- Chị thường trú ở đâu?
- Phường Tứ Liên, quận Tây Hồ, Hà Nội.
- Họ tên bố mẹ chị là gì?
- Này anh, tôi năm nay đã hơn 50 tuổi, tôi thừa tư cách pháp nhân để tự chịu trách nhiệm cho hành động của mình, yêu cầu các anh không được nhắc tên bố mẹ tôi ở đây nhé!
- Họ tên anh, chị, em, của chị?
- Tất cả anh chị em tôi đều đã qua 18 tuổi, họ chẳng liên quan gì đến hành động của tôi cả, nên chẳng việc gì tôi phải nói tên họ của họ ra đây với các anh!
- Chị ra vườn hoa Lý Thái Tổ làm gì?
- Cho tôi hỏi lại, anh có mang dòng máu Việt trong người không mà hỏi tôi ra đó làm gì? Còn nếu anh vẫn muốn nghe tôi nói, thì đây: Tôi ra đó để thét lên: 
ĐẢ ĐẢO TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC!! 
ĐẢ ĐẢO BÈ LŨ TẬP CẬN BÌNH!!!
ĐẢ ĐẢO HÈN NHÁT VỚI GIẶC TÀU!!!

- Hôm nay chị ra đây có theo sự xúi giục và lôi kéo của ai, tổ chức nào ko?
 - Có!
 - Ai, tổ chức nào?
 - Trái tim tôi, trái tim yêu tổ quốc và căm thù quân Trung Quốc xâm lược đã xúi giục lôi kéo tôi ra đó!
 - Chị ra đó có được ai cho tiền không?
 - Đó là một câu hỏi xúc phạm góc thiêng liêng nhất của trái tim. tâm hồn tôi, và xúc phạm tổ quốc tôi, nhân dân tôi.
 - Đảng và nhà nước đang tích cực dùng biện pháp ngoại giao để kiên quyết yêu cầu TQ rút giàn khoan đó, các chị đi biểu tình thế này chỉ làm mất trật tự, ảnh hưởng đến các cơ quan và người dân đang làm việc.
 - Ô hô, ngoại giao kiểu gì mà mấy chục năm nay hết mất đất lại mất đến biển đảo. Chỉ tính trong vòng chưa đến 50 ngày nay cái giàn khoan HD 981 kéo vào vẫn bình yên ở đó, lại còn đang xuất hiện HD 982. Suốt 4000 năm ông cha ta chưa bao giờ sợ giặc Tàu, chính bởi tinh thần đó nên đến giờ mới vẫn còn cái đất nước hình chữ S mang tên Việt Nam này, nếu ông cha ta cũng ngoại giao kiểu kỳ quặc như bây giờ thì chúng ta đều đã mang quốc tịch Trung Quốc từ lâu rồi, và đang khóc hận mất nước như người Tây Tạng.
 - Các chị kêu gào thế nhưng nếu cho ra Hoàng Sa Trường Sa thì các chị có dám ra không?
 - Ơ hay, chúng tôi còng lưng đóng thuế nuôi các anh để làm cảnh à? Còn nếu các anh khiếp nhược hết rồi thì cũng khỏi phải thách, chúng tôi sợ gì mà dám hay ko dám?
  - Chị có biết là chị vi phạm pháp luật ko?
 - Luật gì nhỉ? Anh hãy nói cho tôi biết là tôi vi phạm luật gì?
 - Thủ tướng đã nhiều lần nhắn tin đến từng số điện thoại cấm tụ tập biểu tình trái pháp luật sao các chị vẫn cố tình tập trung ra đó?
 - Ơ, lạ nhỉ, ai đời đầy tớ lại CẤM chủ như ở Việt Nam không. Và ông ấy nhắn tin cấm biểu tình trái luật, nhưng làm gì có luật biểu tình mà bảo là trái luật?
 - Chị đã đọc nghị định 38 của thủ tướng chưa, hành vi tụ tập đông người gây rối là trái pháp luật.
 - Chính các anh bắt chúng tôi về đây mới là gây rối. Chúng tôi đầu trần tay không, đứng im một chỗ, chẳng giằng co đánh đập ai. Mà chính cái nghị định 38 của các anh cũng là vi hiến. Thế nào là tụ tập, thế thì các anh đến mà bắt các đám cưới, đám hỏi, đám tang, đám sinh nhật.. và quốc hội họp cũng là tụ tập đông người đấy!
 - Các chị ra đó không xin phép là vi phạm luật pháp rồi.
 - Xin phép ai, xin phép cái gì? Hiến pháp quy định người dân có quyền biểu tình, quốc hội còn nợ dân cái luật biểu tình mấy chục năm nay, đến giờ đã có luật biểu tình đâu mà bảo chúng tôi không xin phép?
 - Trước đây chị đã có tiền án tiền sự nào chưa?
 - Tôi đã vài lần bị bắt về trại Lộc Hà, và về đồn công an Mĩ Đình khi biểu tình chống Trung Quốc, như thế có phải là tiền án tiền sự không nhỉ?
 - Đó là những ý kiến của chị, nhưng chị đã bị đưa vào đây là vì hành vi phạm pháp luật, vậy thì đề nghị chị làm một tờ tường trình.
 - Đừng nói đến 2 cái từ ‘tường trình” ấy nhé! Tôi chẳng làm gì sai, chỉ có các anh sai khi bắt chúng tôi vào đây, tôi tường trình cái gì, không bao giờ! Nếu các anh cứ cố tình bắt tôi viết rồi mới thả, thì tôi ko cần ra nữa đấy, các anh cứ việc giữ tôi ở đây đến bao giờ cũng được, và thời gian đó cũng chính là cuộc biểu tình của tôi chống Trung Quốc.
 - Thôi thì chị cứ tạm ngồi đây đã.
 - Đề nghị các anh ghi lại đầy đủ những câu trả lời của tôi hôm nay vào biên bản, và đó là những câu trả lời của tôi, tôi chịu trách nhiệm, nên các anh ko phải lo về trách nhiệm tác nghiệp.
 - !!!
 - Và yêu cầu các anh trả lại tôi cái biểu ngữ để mai tôi còn đi biểu tình!!
 Đứng dậy, tôi nói với tất cả những công an ngồi đó: 
 - Tôi tin rằng, nếu cởi bỏ những bộ cảnh phục kia thì tât cả các anh cũng sẽ hét lên: "ĐẢ ĐẢO TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC!" như tôi, trừ khi không có dòng máu Việt chảy trong người các anh!
 (7 người chúng tôi bước ra ngoài khi trời đã tối, trong vòng tay của bạn bè.Tôi lên xe phóng thẳng về bệnh viện Thanh Nhàn kịp cho bác Trâm ăn bữa tối).

Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

XIN CHỚ VÔ TÌNH

VĂN MAO
NSH:  Văn Mao là cây bút Sơn La viết nhanh và nhiều về thời sự, càng nóng càng máu lửa.
          Hẳn đó là sự nổi trội làm nên  một chân dung văn học lúc nào cũng phăm phăm, đầy ắp ngôn từ...của anh
         Thơ anh thường đáp ứng ngay những gì mà người đời mới xao động, ngơ ngác, thậm chí chưa có cảm xúc gì rõ nét...
          Thơ cũng là  một loại sản phẩm, dù rất chi đặc thù, sợ có tránh được quy luật: Nhanh, nhiều, thì có lẽ... chăng?
          Xin mời các thi hữu cùng thưởng thức

Đâu phải bây giờ ta mới nhận ra
Nén nỗi đau thương, hướng về biển cả
Hoàng sa,Trường Sa
Đã bao phen giông tố
Bão táp nơi này, lại đang nổi lên đây

Trời chưa trong xanh, u ám bởi đụn mây
Biển chưa lặng, bởi có người khui sóng
Sự kiện biển Đông bỗng thêm nóng bỏng
Nhân loại giật mình trước hành động bất tri
Cậy nước lớn
mưu ma chước quỷ
Họ khoan gì thềm lục địa nước ta
Coi biển Đông như thể ao nhà
Luật pháp quốc tế chỉ là chuyện vặt?
* * *
Hoàng sa, Trường Sa
Núm ruột của nước ta
Xương  máu của ông cha
Đất có chủ
Ngàn năm gìn giữ
***
Hãy vững tin
Chân lý - ngọn đèn giời soi sáng
Nghĩa nhân luôn thắng bạo tàn!
Nước tuy nhỏ vẫn ngẩng đầu kiêu hãnh
Bình đẳng lân bang.!
Xin chớ có vô tình
   5/2014

Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

LÀM SAO THOÁT LÚ ?

NSH: Chuyện Tầu trúng thầu trên 90% công trình XDCB trên các công trình nhóm A ( Do NN quản lý), và trên 90% các công trình đó chậm tiến độ, duyệt lại Tổng mức đầu tư, đội giá từ 25% đến 100% ! rồi chất lượng " chấp nhận được", nghĩa là ngầm hiểu với nhau: Tiền nào của nấy.
Ai chả hiểu, người Tầu giỏi đi đêm từ thủa còn nằm nôi.
Được làm chủ đầu tư, ai mà chả  thích chơi với bọn Tầu, vì nó "hài hòa" các lợi ích, trờ người hưởng lợi từ dự án thì bị thiệt, vâng rất thiệt
Nhưng
Chết dở, sống dở rồi đây
Xin mời đọc bài tải từ: Cầu Nhật Tân với tiêu đề:
Quả bom nổ chậm, TQ gài ở dự án gần tỷ đô ở Hà Nội


Công trình hữu nghị đường sắt đô thị Cát Linh – Hà Đông nhưng lại phải vay vốn lãi suất thương mại của chính phủ Trung Quốc có dự toán ban đầu là 552 triệu USD, vừa kiến nghị “điều chỉnh” lần 1 lên 891 triệu USD (tăng 339 triệu USD), để tiếp tục xin vay Trung Quốc. Bị buộc cái ách hữu nghị vào cổ (nhưng vẫn phải trả lãi theo giá thị trường), công trình này đạt mấy kỷ lục: điều chỉnh vốn kỷ lục; kỷ lục về suất đầu tư cao, kỷ lục về tỉ lệ hoàn vốn thấp, kỷ lục về sự liều lĩnh: chủ đầu tư, tư vấn Việt Nam, tổng thầu thi công Trung Quốc đều chưa từng có kinh nghiệm làm đường sắt đô thị. Hiện, nửa tỉ USD coi như đã bị vứt xuống sông mà dự án còn chưa xong phần móng cọc. Tệ hơn, Việt Nam vẫn phải nai lưng ra trả lãi gần 50 triệu USD/năm cho đống bê tông vô tích sự. Chưa ai dám khẳng định dự án này có tiếp tục xin điều chỉnh lần 2, lần 3 nữa hay không.
Tại lễ khởi công dự án hôm 10/10/2011, đồng chí Đinh La Thăng chúm chím khoe: số vốn 420 triệu USD trên tổng vốn cho dự án là hơn 551 triệu USD được nước bạn Trung Quốc tạo điều kiện cho vay “hữu nghị”, phía Việt Nam góp phần nhỏ chỉ nằm ở một số hạng mục như nhân công, hạ tầng, ít bê tông… Nghe đồng chí Thăng nói vậy, người ta không khỏi hoài nghi nghĩ đến sự giúp đỡ “vô tư, chí tình” của các đồng chí Trung Quốc dành cho Việt Nam tại công trình gọi là hữu nghị xã hội chủ nghĩa cầu Thăng Long năm xưa. Thực tế, đây là khoản vay thương mại với lãi suất cắt cổ. Sau 5 năm không trả hết gốc, lãi suất này sẽ tăng lũy tiến cao hơn nhiều.
.



.
Đơn vị được Bộ GTVT phân công làm đại diện chủ đầu tư là Ban quản lý dự án đường sắt mà đồng chí Trưởng ban Trần Văn Lục bị Bộ Công an bắt chiều hôm 8/5/2014. Tổng thầu là Công ty hữu hạn tập đoàn Cục 6 Đường sắt Trung Quốc, Nhà thầu tư vấn giám sát thi công lắp đặt thiết bị là công ty TNHH giám sát xây dựng Viện nghiên cứu thiết kế công trình đường sắt Bắc Kinh. Lưu ý là các đơn vị của Trung Quốc đều chưa có chút kinh nghiệm nào về đường sắt đô thị. Nhà thầu tư vấn thẩm tra thiết kế kỹ thuật và dự toán công trình là Tổng công ty Tư vấn thiết kế GTVT (TEDI của VN), cũng chưa từng có kinh nghiệm về đường sắt đô thị. Đơn vị này chỉ có duy nhất một kỹ sư học vận tải đường sắt tại Liên Xô trước đây nên việc giám sát, thẩm tra chỉ đơn giản là “4 tốt” trước mọi tính toán của các đồng chí Trung Quốc. Được một số đồng chí cán bộ cấp cao Việt Nam “động viên, khích lệ”, dù chưa có 1 chút kinh nghiệm nào về đường sắt đô thị nhưng Giám đốc đại diện Tập đoàn Cục 6 đường sắt Trung Quốc (Tổng thầu EPC), đồng chí Trương Kiến Huân (người Tàu) rêu rao: tổng thầu Trung Quốc sẽ hỗ trợ kỹ thuật và chuyển giao công nghệ cho các đồng chí Việt Nam.
Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng, Bộ trưởng, Thứ trưởng, Chủ tịch thành phố … liên tục tới thăm công trường xã hội chủ nghĩa, kịp thời động viên, cảm ơn các cán bộ, chuyên gia nước bạn về sự giúp đỡ quý báu, vô tư, thắm đượm tình đồng chí anh em. Theo tiến độ, dự án này sẽ hoàn thành đưa vào chạy tháng 1/2015. Chẳng biết các vị “16 vàng, 4 tốt” với nhau thế nào, qua 3 năm thi công, tiêu hàng vài trăm triệu đô mà công trình vẫn chưa xong phần móng cọc nhưng lại kiến nghị Thủ tướng phê duyệt điều chỉnh mức đầu tư lần 1 từ 552 triệu USD lên tới 891 triệu USD, tăng 339 triệu USD để Chính phủ vay tiếp của Trung Quốc.
Không biết rồi đây Thủ tướng có phê duyệt cho cái sự hữu nghị viển vông này không. Hiện có tin Trung Quốc đang chơi khó Việt Nam trong vụ này. Với khoản vay bổ sung, Trung Quốc dự tính áp lãi suất cao ngất ngưởng khiến Việt Nam không dám vay. Nếu không vay, Việt Nam không thể cơ cấu nguồn tài chính khác vào dự án này do vướng công nghệ, quy định pháp luật, chính trị v.v. Trong khi công trình đắp chiếu không sử dụng được vì chưa xong phần móng cọc, Việt Nam vẫn phải nai lưng ra trả lãi khoản tín dụng đã vay mỗi năm gần 50 triệu USD và sau 5 năm mà chưa trả được gốc, lãi suất sẽ tăng lũy tiến rất cao.
Dân Hà Nội còn nhớ năm 1978, Trung Quốc chơi bài tương tự khi bỏ dở công trình cầu Thăng Long. May mà sau đó ông anh Liên Xô nhiệt tình nhảy vào hót cho đống chất thải đó. Nay, công trình đường sắt đô thị Cát Linh – Hà Đông thực sự là quả bom xú uế nổ chậm Trung Quốc gài một cách rất tinh vi giữa lòng Hà Nội. Việt Nam chỉ có thể chọn một trong hai cách: hoặc đắp chiếu công trình với chi phí hơn nửa tỉ đô hoặc chấp nhận mọi điều kiện của Trung Quốc để có tiền thi công tiếp và hoàn thiện công trình. Dù thế nào, Việt Nam sẽ lập thêm kỷ lục mới: suất đầu tư/km đường sắt đô thị đắt nhất hành tinh với tỉ lệ hoàn vốn mà các nhà kinh tế thoáng thấy đã hãi đến già và một bài học nữa rất đắt giá về 16 vàng 4 tốt.







Ủy viên Bộ Chính trị Phạm Quang Nghị động viên các đ/c chuyên gia Trung Quốc trên công trường xã hội chủ nghĩa: trước mặt đ/c Nghị là Trương Kiến Huân, bên phải là thứ trưởng GTVT Lê Mạnh Hùng (vừa hưu, đang phải viết giải trình vụ ăn tiền Nhật Bản), đeo kính đằng sau là Trần Văn Lục (mới bị Bộ Công an bắt)
NSH Cái chính là mình quá, nên nhân danh mình, họ mới có thể tự tung tự tác thế
.      Bao gìơ mới thoát , nên khôn ?


3_nghi_huan_luc

Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

XIN THỦ TƯỚNG BẢO TRỌNG !

NSH- Từ ngày xem nhiều phim Tầu,mình cũng bị nhiễm thói đa nghi. Cứ thấy lo lo cho những người   đã dám khác ý "thiên triều"!
Vậy nên, thấy trên "Bà đầm xòe" có tin mới, chưa rõ thực hư, cứ hóng hớt cái, mong sao cái điều lo lắng hão ấy, mãi mãi chỉ là ảo!

Thượng cấp Tầu Cộng đã ra chỉ lệnh, 

Thủ tướng hãy cẩn thận

Bà Đầm Xòe.
4

Báo chí – tờ Tuần báo Bắc Kinh của Tầu Cộng hôm nay đã chính thức tấn công vào Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bằng chỉ lệnh “ hữu nghị” và “đặt lợi ích quốc gia lên trên tất cả mọi thứ khác”. (nguyên văn: “trong khi những người ủng hộ Trung Quốc nhấn mạnh tầm quan trọng của quan hệ hữu nghị Việt – Trung thì một số lãnh đạo cấp cao mà đại diện là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng” lại “đặt lợi ích quốc gia lên trên tất cả mọi thứ khác”.

Chỉ lệnh này thông báo rằng có “những người”, tức nhiều người – “ủng hộ Trung Quốc”, tức là có nhiều tay sai, mật thám cho Hán Tầu là người Việt đang nằm trong nội bộ người Việt, “nhấn mạnh tầm quan trọng của quan hệ hữu nghị Việt – Trung”, tức bọn Việt gian sắt đá một lòng với thượng cấp Tầu Cộng, “ thì một số lãnh đạo cao cấp ở Việt Nam”, tức là có số ít, một nhúm người, “mà đứng đầu là thủ tướng Nguyên Tấn Dũng lại “đặt lợi ích quốc gia”, tức lợi ích của đất nước Việt Nam, “lên trên tất cả mọi thứ khác”, tức là có thứ khác quan trọng hơn cả lợi ích quốc gia.
Có thứ gì quan trọng hơn lợi ích quốc gia?
Nếu giàn khoan HD – 981 không hiện diện xâm lược ở biển Đông thì người Việt Nam không thể hiểu được cái quan trọng hơn lợi ích quốc gia là cái thứ gì. Nhờ có nó mà người Việt Nam bây giờ mới hiểu được cái quan trọng hơn lợi ích quốc gia là tình hữu nghị 4 tốt ,16 chữ vàng và thỏa thuận Thành Đô năm 1990 của những tên Việt gian, đại diện cho Cộng sản Việt Nam nhập nước Việt Nam vào nước của Tầu Cộng.
Các bạn cứ dò từng chữ mà xem mấy dòng chỉ lệnh trên có phản ảnh đúng nội dung Bà Đầm xòe vừa diễn giải ra không? Tôi tin không người Việt Nam yêu nước nào lại có thể hiểu khác mà được.
Đó là ý lệnh thứ nhất thượng cấp Tầu Cộng thông báo cho bọn Việt gian đang nằm tại Việt Nam.
Ý lệnh thứ hai tuy là nêu “một số” nhưng “chỉ mặt” đích danh chí có tên thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Điều đó buộc những tên Việt gian phải hiểu, đó là một mật lệnh của thượng cấp ở Bắc Kinh ngầm ra lệnh cho bọn Việt gian đã đến lúc phải thanh toán Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
Tôi thật sự toát mồ hôi khi đọc mấy dòng này trên tờ Tuần báo Bắc Kinh. Tôi sợ thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị bọn chúng hành thích. Tôi sợ những điều tiên tri của một người có tên là Trần Dần ( ông Trần Dần này sinh giờ Dần, ngày Dần, tháng Dần, năm Dần) hiện đang sống tại Mỹ cách đây bảy, hay tám năm đã từng tiên đoán: Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị Tầu Cộng ám sát năm 2014, sẽ thành hiện thực. Tất nhiên ông ta không cho biết, thủ tướng bị ám sát nhưng có chết hay không?
Với những diễn biến xâm lược ngày một leo thang của Tầu Cộng, với một thái độ rõ ràng trong bảo vệ lãnh thổ, chỉ trích tình hữu nghị “viễn vông” chỉ biến đất nước từng bước thành con mồi cho Tầu Cộng, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bị Tầu C- Vộng đưa vào đích ngắm hạ sát là điều ai cũng có thể hiểu được.
Vậy, nhân dân Việt Nam chúng ta phải làm gì?
+ Chúng ta phải sát cánh bên thủ tướng.
- Thủ tướng phải làm gì?
+ Thủ tướng phải cảnh giác tối cao bọn Việt gian;
đồng thời kiên quyết , khôn khéo đẩy bọn chúng ra xa nơi ở, nơi làm việc, nơi Thủ tướng thường xuyên xuất hiện những kẻ mở mồm ra là hữu nghị, là quý trọng, kiên định 4 tốt 16 chữ vàng;
nhanh mạnh hơn nữa trong đổi mới thế chế;
nhanh mạnh hơn nữa trong xác lập quan hệ đối tác chiến lược, lập liên minh toàn diện với Mỹ, Nhật, Ấn Độ và những cường quốc dân chủ và kinh tế khác trên thế giới (trừ Tầu Cộng).
Bà Đầm xòe cho rằng, đó là cách Thủ tướng tránh bị Tầu Cộng ám sát hữu hiệu nhất. Hoặc giả Thủ tướng có bị áp sát nhưng sự sống của Thủ tướng thì mãi mãi vẫn còn.
Không có con đường thứ hai nào khác.
Nó là con đường sống duy nhất của Thủ tướng và dân tộc.

Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

MONG ƯỚC ấy ĐÃ TRỞ THÀNH SỰ THẬT!

       Năm ngoái, truyện ngắn Hàm rồng của mình trình làng, cũng có một số người khen, chê cái sự bịa. Vâng đúng là bịa.  Người chết thì nói sao được. Bịa rằng,  họ ngạc nhiên, đồng đội, dị đội gì lúc này nữa. Như nhau là như nhau...cả thôi. Vất vưởng mấy chục năm rồi. Mơ ước có nơi trú ngụ. Người Thái bọn anh...đơn giản đào sâu chôn chặt một lần.... Rồi thi thoảng xên hươn, xên mương ( cúng nhà, cúng mường; Ý là được mời)  mới về thăm quê....Ước nguyện giản dị đó đã được xã hội đáp ứng ngay bằng Đại lễ cầu siêu. các linh hồn ( cả 2 bên ta- địch ngày xưa) hoan hỉ tung tăng theo dòng sông Thạch Hãn nhận hoa, nghe kinh....buông bỏ mọi sân hận.....để rồi thanh thoát siêu thăng.
      Đầu năm nay, nghe kể rằng, khi lên phát biểu trước Hội nghị, một ông cục trưởng cũng nghẹn ngào, rằng ...rất nhiều anh em cán bộ tiền khởi nghĩa, một lòng một dạ kiên trung, bị tù đày rồi hy sinh ở nhà ngục Sơn La, rất cần có nơi  nương tựa  ( chữ của ông). Ô hay!, chế độ chính sách cho người có công ta đã làm rành mạch,.Sử sách ôn cố tri tân, ta cũng năng làm lắm cơ mà?
- Vâng đúng vậy ! nhưng vẫn còn khiếm khuyết, thiếu sót lắm. Hô khẩu hiệu nhiều có làm linh hồn họ hoan hỷ đâu? Kỷ niệm, mít tinh... rồi chè chén càng làm các anh linh giận dữ. Ông là Bùi Hữu Dược- cục ( hay viện) trưởng tôn giáo; bộ nào Nội vụ hay Văn hóa.? Xin thưa  Không rõ! Nhưng nghe ông nói vậy, ai chẳng sởn gai ốc!
     Dài dòng quá,! Nói nhanh là. Cho đến cuối 2013, Sơn La là một trong 2 tỉnh không cần tôn giáo.( chữ của BT tỉnh ủy khóa trước)
 Hà khắc quá.! Ngột ngạt.Tức khí ắt phì hơi.
 Thì phì hơi nhiều lắm rồi!
  Này nhé. Vụ thằng Liêng ở Nậm Lầu xưng vua, đập chết  nhau cả bản để đón "ngày tận thế' đâu như năm 2000.
Người Mông truyền và theo đạo Tin lành, đến nay không Đếm được
Vô vàn người theo cái đạo quỷ quái gì, đâu như là Đạo HCM mà hạ cả bàn thờ gia tiên xuống!
Vậy nên, buổi sáng ngày qua 05/6/2014
Mình sung sướng vì đã làm được một việc;
Xin mời xem


ĐĐ Thích Minh Thành, trụ trì chùa Chương Nghĩa Đông, xã Nghĩa Châu, huyện Nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định cùng các phạt tử ở NĐ, HN làm lễ cầu siêu tại Nghĩa Trang Tô Hiệu.

Không biết có phải lần đầu tiên ở Sơn La không?
Chỉ biết
Mong ước ấy đã trở thành sự thật1
Đơn giản vậy thôi!

Lão tác giả yêu biển đảo

Xin giới thiệu giọng đọc của Lão tác giả Cao Thành trong bài thơ viết về Hoàng sa, Trường sa của anh.




Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

CÓ LẼ PHẢI NHƯ VẬY !

Kengungo: Lỡ chân dễ chữa, lỡ miệng đã khó làm sao, huống hồ lỡ cả văn bản tầm quốc gia!
                Khó lắm thay!

Xóa bỏ tai họa công thư Phạm văn Đồng 1958

Nguyễn Khắc Mai
Công thư Phạm Văn Đồng quả thật là một tai họa cho Việt Nam trong vấn đề tranh chấp chủ quyền Biển Đảo của Việt Nam với Trung Quốc

Những lập luận của chuyên gia và cán bộ Ngoại giao gần đây rất hời hợt. Về luận bàn pháp lý với thiên hạ, nhất là với Trung Quốc mà đơn giản hời hợt như thế, có thể gọi là vô trách nhiệm.


 Có người chỉ nói đó là văn thư chính trị ( ông Di, ông Lợi…), có người cho công thư ấy không có giá trị vì anh không thể cho cái không phải quyền của anh… Thật ra công thư ấy là gì. Trước hết nó là một văn bản của một Thủ tướng một  Chính phủ có danh hiệu và có một số nước, dẫu là XHCN, công nhận. Công thư ấy trả lời về một bản tuyên bố của một Chính phủ có danh nghĩa quốc tế, vừa được cái Quốc hội của nước ấy thông qua.

Dẫu tính chất pháp lý của nó không cao, nhưng đó là pháp lý của hai cái Chính phủ đang giao dịch với nhau. Không thể bác bỏ tính pháp lý của nó với những lập luận chính trị chủ quan nói lấy được, một thói quen xấu của cộng sản. Chỉ có thể bác bỏ giá trị của nó bằng một văn bản có tính pháp lý cao hơn.

Nội dung công thư Phạm Văn Đồng rất tai hại, rất phản động (theo lập trường giữ chủ quyền độc lập và toàn ven lãnh thổ của Việt Nam).

Công thư ấy “ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4-9-1958 của  CP nước CHNDTH” và” chỉ thị triệt để tôn trọng  hải phận 12 hải lý của TQ trong mọi quan hệ với nước CHNDTH trên mặt bể.”

Điều cần nói là đã có sự nhanh nhảu đoảng kỳ lạ, là dường như chẳng có bao nhiêu thì giờ để nghiên cứu một vấn đề hệ trọng như thế liên quan đến quốc gia dân tộc! Chỉ có đúng 10 ngày, từ 4 tháng 9 họ ra tuyên bố thì 10 ngày sau đã có công thư hưởng ứng (14-9-1958).

Tán thành bản tuyên bố của CP CHNDTH có nghĩa là công nhận toàn bộ nội dung của tuyên bố ấy. Trong đó họ nêu hai điều rõ ràng. Một là lãnh hải của họ rộng 12 hải lý và bao gồm cả Bành Hồ, Đông Sa, Tây Sa, Trung Sa, Nam Sa; có nghĩa là toàn bộ hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam bấy giờ do CPVNCH quản lý. Như thế là đã công khai tuyên bố thừa nhận chủ quyền của Trung Quốc ở các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa rồi còn gì.

Không thể cãi chày cãi cối như kiểu ông thứ  trưởng ngoại giao nọ, cũng không thể biện hộ như một vài luật sư trên báo chí vừa qua.

Vấn đề hiện nay là Quốc Hội mới của CHXHCN VN phải phủ quyết cái công thư phản động ấy. Bằng bất kỳ cách nào. Muốn bảo vệ toàn vẹn chủ quyền biển đảo thì phải làm. Còn cứ ẩm ương như hiện nay thì coi như mặc nhiên thừa nhận chủ quyền của họ đối với đất đai trời biển của mình. Một công hàm có tác hại phản quốc phải hủy bỏ. Đó cũng là chuẩn bị cơ sở pháp lý để đấu tranh đòi chủ quyền Biển Đảo của VN./.

N.K.M