Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

CHUYỆN HÀI ĐẤY NHƯNG BIẾT ĐÂU .... THẬT !

AI LÀM DẬY SÓNG BIỂN ĐÔNG

20140516-182711.jpg
Bảy năm về trước, vào lúc 8 giờ, 8 phút, 8 giây ngày 8 tháng 8 năm 2008, Trung Quốc đã khai mạc Thế vận hội Bắc Kinh 2008. Hôm đó, Trung Quốc đã “đốt” 2 tỷ USD trong vòng 45 phút để tạo ra những màn trình diễn được đánh giá là “mission impossible” để nói cho thế giới biết rằng những gì người TQ muốn thì người TQ sẽ đạt được và đạt được bằng mọi giá!
Cách đó ít lâu, một họa sĩ Hoa kiều sống ở Canada đã gửi tặng chính phủ TQ một món quà, có tựa đề Beijing 2008 (bức tranh phía dưới). Thử xem bảy năm về trước người họa sĩ ấy đã “dự báo” điều gì.
Bức tranh vẽ cảnh 5 cô gái, trong đó có 4 cô đang ngồi chơi mạt chược – trò chơi mà người TQ rất thích chơi và chơi rất giỏi. Luật chơi là người nào thua phải lần lượt lột đồ. Canh bạc diễn ra trong một căn phòng có cửa sổ nhìn ra bên ngoài là bầu trời biển Đông mây đen vần vũ, báo hiệu một cơn bão đang kéo đến. Trên tường treo ảnh một người đàn ông vừa lạ lại vừa quen, bạn tự nghĩ xem giống những ai nhé!
Bây giờ hãy xem 4 cô gái chơi chính. Người đối diện với tất cả, cao tráo, trắng trẻo, chính là Mỹ. Mỹ luôn trực diện, luôn rõ ràng và minh bạch đường lối đối ngoại của mình. Mỹ còn áo đầy đủ (phía trên) nhưng phía dưới chẳng còn gì, có thể thể hiểu bên ngoài Mỹ luôn tỏ ra giàu có, hùng mạnh nhưng thực ra đằng sau đã trống rỗng, đặc biệt hiện nay nước Mỹ lại đang gánh chịu sự suy kiệt của Đại khủng hoảng. Mỹ ngồi chơi bài trong tư thế mệt mỏi, tay xoa cổ, người ưỡng ra phía trước, rất oải! Nếu càng chơi ván bài này thì Mỹ càng bất lợi. Vấn đề của Mỹ là có nên chơi tiếp hay không chứ không phải là chơi để thắng. Và một điều lạ là, Mỹ đánh bài nhưng không tập trung nhìn bài mà lại nhìn vào “con bé” Đài Loan, lát nữa quay lại chuyện này sau.
Bây giờ đến tay chơi đang đối đầu trực diện với Mỹ, chính là TQ nhưng TQ quay lựng và không lộ mặt. Trong tất cả 4 người chơi chỉ có một mình TQ là thực sự đang nhìn vào ván bài, chứng tỏ TQ rất quan tâm đến cục diện và kết quả của cuộc kỳ này. TQ vóc dáng trẻ trung, tóc cột cao gọn gàng, ngồi đánh bài trong tư thế chồm tới trước chứng tỏ TQ đang muốn thắng và thắng nhanh. TQ trên không còn áo nhưng bên dưới vẫn còn quần, cho thấy TQ luôn tỏ ra mình là một quốc gia đang phát triển nhưng thực sự tiềm lực kinh tế – quân sự là vô cùng to lớn, mặt bàn cao ngang bụng nên chẳng ai biết TQ đang có những gì ở đằng sau. Để ý sẽ thấy TQ xăm rồng xăm phượng trên lưng để cố chứng tỏ mình là một quốc gia Châu Á nhưng sự thực là TQ đang mặc váy ren của phương Tây.
Cô gái tóc vàng, da trắng nằm bên tay phải TQ chính là Nga. Nga vừa nằm vừa chơi trong tư thế rất là thoải mái, ý rằng “chúng mày cứ sát phạt nhau đến sáng cũng được, bố không gấp!”. Một chân Nga gác lên đùi Mỹ nhưng một tay Nga đang lén trao cho TQ những quân cờ. Thật khâm phục tác giả bức tranh khi cách đây 7 năm ông đã lột tả được điều này. Rõ ràng trước đây Nga tỏ ra thân thiết với Mỹ qua những cuộc điện đàm song phương giữa hai tổng thống nhưng đằng sau Nga âm thầm đi đêm với TQ. Nga biết người TQ cần gì và đang trao cái đó cho họ. “Cái đó” là cái gì thì chẳng ai biết cả nhưng xin đừng suy diễn trong bối cảnh này dễ lên huyết áp lắm! Người TQ có một câu nói rất hay để chỉ ý đồ của Nga lúc này, đó là “tọa sơn quang hổ đấu”, ngồi trên núi xem hai con cọp cắn nhau, con nào thắng thì Nga cũng có lợi cả. Vì vậy mà đối với Nga, ván bài này đánh kiểu gì Nga cũng thắng.
Tay chơi còn lại đương nhiên là Nhật Bản. Nhật Bản là tay chơi ngốc nhất và đang cháy túi, mình trần như nhộng, nude 100% nên chẳng còn gì để chơi cả. Tuy vậy miệng vẫn cười tươi cho thấy người Nhật quá tự mãn với những hào quang trong quá khứ. Họ được đặt vào canh bạc này đơn giản vì nói tới Châu Á thì phải có Nhật Bản. Sự thật là những gì người Nhật đang rất tự hào có nguy cơ bị Hàn Quốc vượt mặt. Một tay Nhật Bản bắt ấn tam muội, một tay bắt ấn (Tý) thì phải, không rõ là có ý gì bởi vì bức tranh này cho đến giờ vẫn còn nhiều ẩn ý.
Đài Loan được xem là bé nhỏ để có thể tham gia vào canh bạc này. Đài Loan mặc một cái áo yếm thêu truyền thống của Trung Hoa cho thấy mình vẫn còn giữ gìn được bản sắc Á Đông. Một tay cầm giỏ trái cây, một tay cầm con dao nhỏ. Đài Loan muốn nói rằng họ không muốn can dự vào vấn đề biển Đông, họ chỉ quan tâm đến lợi ích đặc quyền và con dao này là tiềm lực quân sự để bảo vệ cho quyền lợi ấy. Nhưng có vẻ như Đài Loan đang nhìn thấu được cục diện ván cờ và Mỹ buộc phải nhìn Đài Loan để quyết định có nên chơi tiếp? Rồi ai sẽ thắng, sẽ thua? Ván bài này là ván cuối hay chỉ mới bắt đầu?
By NKQB (Nguồn-Internet)

Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

CÒN CHẦN CHỪ GÌ NỮA HỠI CÁC BẠN !

LỜI BẠCH:

Dẫu biết là số người thường xuyên vào thăm trang của mình không nhiều, chủ yếu là bạn bè tâm huyết., nhưng tôi vẫn rước bài viết này về và xin có lời bạch.Thay vì dài dòng, xin quý bạn hữu hãy đọc và đừng chần chừ một chút nào nữa, hãy Ký và chịu trách nhiệm trước lịch sử về chữ ký của mình! 
Dũng cảm lên các bạn!
NSH

Chữ ký của khát vọng


Hà Văn Thịnh

Tôi thường nói đùa cùng bạn bè rằng với “chức vụ cao nhất đã trải qua” là tổ trưởng tổ kiểm phiếu mỗi kỳ đại hội công đoàn, thì không có gì danh giá và quý trọng bằng chữ ký của tôi: Mỗi năm một lần, có giá trị bằng cái khoảnh khắc công bố danh sách trúng cử và, hết.
 Thế nhưng, sáng nay ngủ dậy, lướt qua Quê Choa, thấy Lời kêu gọi của Bọ Lập về việc ký Kiến nghị gửi Nhà Trắng, tôi mới giật mình và tự trách mình tại sao có thể kém cỏi đến vậy khi thờ ơ với chữ ký có giá trị nhất trong đời: Ký tên mình để đề nghị TT Mỹ xem xét việc trừng phạt sự ngông cuồng, láo xược của nhà cầm quyền Trung Quốc! Vậy là, “theo mệnh lệnh” của Bọ, tôi đã ký chữ ký thứ 46.712.

Nếu bạn là người kém như tôi trước khi đọc Bọ, bạn sẽ hỏi rằng ký có lợi ích gì không? Tôi xin trả lời bằng những ý nghĩ tản mạn sau đây.

Thứ nhất, đó chắc chắn là thể hiện rõ ràng và đầy đủ nhất tinh thần, khát vọng của muôn vàn người Việt trước hiểm họa của đất nước: Còn gì ấn tượng hơn 100.000 chữ ký? Không phải ngẫu nhiên mà Nhà Trắng đặt ra mức hạn định tối thiểu cho việc cứu xét một vấn đề cấp bách.

Thứ hai, sự trì trệ, bảo thủ, khó thay đổi – luôn sợ thay đổi dường như là “thuộc tính” của đa số lãnh đạo nước ta. Ngãm mà xót xa cho câu thơ của Pushkin: Không gì thay đổi nhanh bằng những đám mây/ Nhưng đất nước còn thay đổi nhanh hơn. Sóng dữ Biển Đông từ phía TQ đã và đang trùng trùng lớp lớp biến thành sóng lừng, bão tố. Vậy mà, lãnh đạo nước nhà thì đang cố loay hoay vá víu những nhập nhằng, cứ tình tính tang, tang tính tìnhỡm ờ Quan họ; cứ gọi kẻ xâm lược là bạn(?); cứ coi mọi sự góp ý, phản biện đều toát lên mùi phản động… Chính vì thế, cứ tin rằng, giống như bước đi Nam tiến ủ ê, chậm chạp của cha ông ta ngày xưa: Đi hết quãng đường từ Đèo Ngang đến K’shadek (Chợ Sắt = Sa Đéc) với tốc độ chừng 2,5km/NĂM (tính từ 1306 đến 1757)!; đừng mong lãnh đạo nước nhà chuyển động như thời mà mụ @ khó tính hay nhăn nhó, ta cứ nên làm thêm từng chút một, góp phần tạo nên sức ép ngày một lớn cho sự đổi thay.

Thứ ba, Nhà Trắng là nơi có thể tin cậy duy nhất trong thế giới khó lường và bất trắc ngày nay. Tại sao người Nhật chỉ 6 năm sau Hiroshima, Nagazaki, dám ký Hiệp ước an ninh với Hoa kỳ mà ta lại không? Có nước nào đồng minh chặt chẽ, thật thà với Mỹ mà nghèo khó không? Có ai trong số đó trở thành tay sai hay mất độc lập, chủ quyền không? Ngay cả những nước Hồi giáo cực đoan như U.A.E, Arabia Saudia… “chơi” với Mỹ còn được can cớ gì ta lại không? Họ thậm chí không có đảng phái, ta một đảng đã hơn họ nhiều rồi(!), cớ gì lại phải hãi sợ “lời nguyền” đồng minh với Mỹ thì mất đảng… Những suy tư và trăn trở đó đang chiếm đầy “không gian dân chủ” nhỏ hẹp trong cái bộ não độc quyền phán xét khiến cho dân ta cứ phải chờ đợi và khát vọng. Thay đổi hay là chết có lẽ là khẩu hiệu cần phải có lúc này. Chắc chắn sau khi đổi tháy, Đảng Cộng sản VN sẽ tốt đẹp hơn; và, nếu đúng như thế, không việc gì sợ… “mất”.

Thứ tư, hãy nhìn lên bản đồ: Quần đảo Senkaku và Đài Loan chỉ cách thành phố Hạ Môn có hơn 200km, vậy mà TQ bó tay chấm com dài lâu, bền vững. về nguyên tắc, TQ không cần bất cứ một sự cho phép nào nếu họ thực sự đủ khả năng để thống nhất Đài Loan bằng vũ lực như cách nói “giang sơn thu về một mối, đông tây sum họp một nhà”. Họ không thể làm điều họ muốn vô cùng, tương tự với Senkaku, cách Tokyo hàng ngàn km. Ai cũng biết nguyên nhân vì sao TQ không thể, ngoại trừ không ít lãnh đạo VN(?!)

Thứ năm, người ta đang nói rằng TQ không thể tấn công VN. Theo thống kê sơ bộ của tôi, tỷ lệ ý kiến về việc TQ tấn công/không tấn công VN bằng chiến tranh là 20/80. Có thể số cho rằng TQ không thể tấn công (80%) là đúng nhưng đứng trước con bạch tuộc tiểu nhân, dám làm tất cả những gì loài người không dám, luôn coi yếu tố bất ngờ là điều kiện tiên quyết thì nguy cơ chiến tranh xâm lược từ phía TQ là luôn luôn hiện hữu. Chẳng lẽ bài học 1974, 1979, 1988 là chưa đủ hay sao? Trước 3 cuộc chiên stranh xâm lược ấy, nếu tôi nhớ không nhầm, không có bất kỳ giả định nào về nguy cơ chiến tranh trong thời gian 1 năm trước khi chiến tranh nổ ra… Vì thế, việc ký tên cũng có thể coi là động thái cấp bách, nói theo cách của Lê Nin: Tai họa sắp tới và phương pháp ngăn ngừa tai họa đó.

Tôi còn muốn viết nhiều hơn nhưng mục đích chủ yếu của bài này là góp phần đề nghị mọi người hãy ký tên cho đủ 100.000 chữ ký và nhiều hơn nữa… Thành thử, nếu có gì đó chưa đủ, mong các bác viết thêm… Kính.
.Hãy bấm vào đây để ký thỉnh nguyện thư: Thỉnh nguyện thư!

Cách ký tên vào bản kiến nghị
Kiến nghị này nằm trong phần Chính sách đối ngoại nên bất cứ ai (kể cả không phải người Việt), ở bất cứ đâu cũng đều có thể ký tên ủng hộ.
Cách ký tên cũng đơn giản:
- Vào website của Nhà Trắng (theo link bên trên), bấm Create an account (nút màu xanh biển), nhập địa chỉ mail vào ô E-mail address, nhập tên vào ô First Name, nhập họ vào ô Last Name.
Không cần phải nhập mã Zip (ô Zip) vì ta không ở Mỹ.
Nếu muốn thường xuyên nhận được các e-mail chung từ ông Obama và các chính khách thi bấm chọn vào ô "Sign up for email update from President Obama...), không muốn thì thôi, không chọn ô đó.
Phần Challenge Question (để chắc chắn rằng thao tác đăng ký, ký tên là của người thật chứ không phải bằng phần mềm máy tính tự động), sẽ có một câu hỏi nào đó và ta cần trả lời câu hỏi đó trong ô ngay bên dưới.
Chẳng hạn câu hỏi có thể là "Số thứ 5 trong dãy số 13978214 là số mấy?", ta sẽ nhập số 8 vào ô trống bên dưới.
Sau đó bấm Create an Account.
Một thông báo sẽ cho biết ta đã đăng ký xong và hướng dẫn ta vào hộp thư cá nhân để xác nhận e-mail (xác nhận rằng ta chính là chủ sở hữu địa chỉ mail đó).
Đăng nhập vào e-mail của ta, kiểm e-mail gởi Whitehouse.gov. Trong e-mail đó sẽ có một đường link.
Bấm vào đường link này, ta sẽ quay lại website của Nhà Trắng, vào đúng trang kiến nghị.
Ở đây, ta bấm vào nút Sign this Petition (nút màu xanh lá) là xong.
Sau khi đã ký tên, bạn sẽ nhận được một thông báo xác nhận bạn đã ký tên xong và nội dung cho phép bạn chia sẻ kiến nghị trên Facebook và Twitter để mời mọi người cùng ký tên ủng hộ bạn.
Theo bạn đọc Yến Linh

Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014

NÓI PHẢI, CỦ CẢI CŨNG NGHE!

Mấy ngày này, chộn rộn cả lên. Vừa sung sướng được nghe các tuyên bố của bác Dũng, bác Sang, bác Đam, thậm chí của cả anh Hoàng koong Tư ... về biểu tình yêu nước.Thế rồi loạn cả lên, nóng cả điện thoại vì tin nhắn của các nhà mạng truyền đạt ý kiến thủ tướng... Rồi thì đàn áp biểu tình vẫn xảy ra, thậm chí mạnh bạo hơn. Cũng có cảnh kéo lê người....
 Luận về sự này, thấy bà Phạm Chi Lan nói phải.
Liệu củ cải có nghe chăng?
Đao về đọc vui, xả xì trét!







Trước câu hỏi nhà nước Việt Nam có nên phân biệt giữa biểu tình ôn hòa và các hành vi lợi dụng, phá hoại hay không, bà Phạm Chi Lan, từng giữ cương vị Phó Chủ tịch kiêm Tổng thư ký Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) nói:

“Theo tôi nhà nước có thể phân biệt như thế này các cuộc biểu tình nên để cho các tổ chức họ có thể đứng ra đăng ký với nhà nước để biểu tình

“Và những tổ chức đã đăng ký biểu tình phải cam kết với nhà nước là chúng tôi biểu tình ôn hòa, không gây ra chấn động gì,

“Và chỉ với mục tiêu duy nhất là chống việc Trung Quốc đặt giàn khoan ở Việt Nam, yêu cầu Trung Quốc rút giàn khoan khỏi Việt Nam, thì như vậy đấy là những biểu tình yêu nước, ôn hòa mà đã thường diễn ra ở một số nơi như đã diễn ra ở Hà Nội hoặc TP Hồ Chí Minh và một số tỉnh thành khác trong Chủ nhật tuần trước,

“Ngoài biểu tình đó ra, những biểu tình khác mang tính chất tự phát ở các nơi thì cần phải có một nơi nào đó đứng ra đăng ký và cam kết giữ được ôn hòa,

“Thì tôi nghĩ điều đó hoàn toàn làm được,” nhà bình luận nói với BBC.

Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

Sự thật rành rành...

Hôm qua, trên mạng loan truyền bài viết rất hay " Ôn bài" của GS Ngô Bảo Châu
Người làm toán, suy nghĩ cực logic và nhanh,  cực kỳ thuyết phục.
Sự thật mà!
Hôm qua, giật gân hơn! Rùng rợn hơn
Án mạng!
Âm mưu hay ngẫu nhiên!
Lại ôn bài
Xin đọc ngay!
Bài đăng trên  Blog Caunhattan.W
Giữa lúc căng thẳng trên Biển Đông leo thang do các hành động quân sự xâm lược của Trung Quốc, nhà cầm quyền Bắc Kinh đã tiến hành nhiều hoạt động nham hiểm đánh sau lưng ta nhằm cô lập Việt Nam. Thành công trong việc vận động Campuchia có thái độ không những trung lập mà còn rất cứng rắn với Việt Nam (cấm biểu tình về Biển Đông tại Campuchia), vừa qua, Trung Quốc cử Thường Vạn Toàn, Ủy viên Bộ Chính trị, Bộ trưởng Quốc phòng đi thăm Lào và sẽ thăm Myanmar – hai nước thân Việt Nam nhất trong khối ASEAN. Vừa đàm phán với họ Thường xong, 4 Ủy viên Bộ Chính trị Lào, những nhân vật nắm quyền lực chóp bu nhất được cho là rất thân Việt Nam, đã tử nạn trong vụ rơi máy bay hôm qua 17/5.
Chiếc máy bay AN74TK-300D chở 4 Ủy viên Bộ chính trị gồm: Bộ trưởng QP, Bộ trưởng Bộ An ninh, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, Bí thư Thành ủy Viên Chăn đã rơi ở Xiêng Khoảng vào sáng sớm 17/5/2014. Các đồng chí này đều được đào tạo rất bài bản tại những học viện lớn ở Việt Nam (HV Quốc phòng, HV An ninh Nhân dân, HV Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh), nói tiếng Việt như người Việt. Ngày 16/5, Thường Vạn Toàn (Bộ trưởng QP Trung Quốc) được Chủ tịch nước Lào Choummaly Sayasone tiếp đón nồng nhiệt. Họ Thường sau đó hội đàm với Bộ trưởng Quốc phòng và Bộ trưởng An ninh của Lào với trọng tâm là tăng cường hợp tác quốc phòng và an ninh Trung – Lào, tăng cường viện trợ quốc phòng của Trung Quốc cho Lào. Cũng trong chuyến thăm, lần đầu tiên Lào mở cửa Học viện Quốc phòng đón tiếp Bộ trưởng QP Trung Quốc.
Trước chuyến thăm này, Lào đã giữ thái độ im lặng rất bất thường về chiến dịch xâm lược quân sự trên Biển Đông mà Trung Quốc tiến hành chống Việt Nam. Việc Chủ tịch Lào thân ra tiếp đón họ Thường một cách long trọng trong thời điểm Việt Nam rất cần tiếng nói ủng hộ của Lào cho thấy sự dịch chuyển của Lào về phía Trung Quốc là quá rõ ràng. Với sự tổn thất về cán bộ thân Việt Nam nói trên, dự báo, sau chuyến thăm này, lập trường của Lào sẽ có sự thay đổi bất lợi cho Việt Nam. Nguy hiểm hơn, trong chuyến thăm Lào, Trung Quốc hứa sẽ tăng viện trợ quân sự cho Lào, tăng cường hợp tác, chia sẻ thông tin quốc phòng và an ninh giữa hai bên.
Vừa qua, theo một số nhà phân tích, việc Trung Quốc tăng cường quân đội trên tuyến biên giới với Việt Nam chỉ là hành động nghi binh không đáng ngại. Nguy hiểm nhất là họ tìm cách tiếp cận được với Tây Nguyên và miền Trung của ta từ phía Lào, Campuchia nhằm tiến hành cú đánh sau lưng vào địa bàn chiến lược là chỗ đứng chân của một loạt các căn cứ quân sự trọng yếu yểm hộ cho Biển Đông và Trường Sa, không những gây nguy hiểm trực tiếp về mặt quân sự mà còn làm đảo lộn các tính toán và bố phòng chiến lược của Việt Nam.
Cùng thời gian này, Tổng Tham mưu trưởng quân đội Trung Quốc, tướng Phòng Phong Huy, đã có chuyến thăm Hoa Kỳ nhằm trấn an Hoa Kỳ trước những hoạt động xâm lược của họ trên Biển Đông. Cũng trong thời gian này, Trung Quốc với vai trò chủ nhà Hội nghị thượng đỉnh về Xây dựng lòng tin (CICA) đã chơi những trò ngoại giao rất bẩn thỉu nhằm cô lập Việt Nam. Tuy Biển Đông không phải là nội dung của Hội nghị nhưng tại những cuộc tiếp bên ngoài với các đoàn, Trung Quốc đều lồng ghép lập trường của họ đồng thời xuyên tạc, nói xấu Việt Nam. Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan tham dự hội nghị này. Những động thái gần đây của quan chức cao cấp Trung Quốc hoàn toàn lặp lại những gì họ làm trước khi đánh ta năm 1979.
Kengungo.blogspot chỉ xin đính chính một tý:
Trong 4  vị cán bộ cao cấp Lào tử nạn, chỉ có 1 vị Ủy viên BCT,còn 3 uv tư, ban BT. ! Kính cẩn!

Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

HÀO KHÍ ĐÔNG A ĐÃ HIỆN VỀ !

Xin trân trọng rước bức ảnh đẹp trên Vietnamnet về;



 Hòa trong dòng người biểu tình sáng nay  (11/5/2014), cụ Nguyễn Khắc Mai, nguyên vụ trưởng thuộc Ban dân vận trung ương trưng lời thơ của Trạng Trình, viết cách đây 500 năm:
 Biển Đông vạn dặm giang tay giữ
Đất Việt muôn năm vững trị bình



Hào khí Đông A tự ngàn xưa đã hiện về, trào dâng trong từng đường gân, thớ thịt!


Cả những con dân đất Việt xa xứ!
( Ảnh chụp từ Tookyo; Nhật)
Theo thông tin, các thành phố lớn đã có mít tinh: Hà Nội, TP Hồ Chí Minh, Đà Nẵng, Huế, Quảng Nam...Rất tiếc ở vùng núi cao trên mình, còn chờ... Chỉ đạo !

TIẾNG BIỂN-Bài thơ lay động lòng người!

Mấy ngày nay, cồn cào với biển Đông bị bọn Tầu mang giàn khoan khủng ra xâm lấn rồi dùng tầu to đâm thẳng vào tầu ta! Đe dọa và gây hấn ! Không biết quân ta thế nào, có nao núng chăng?
Một bài thơ, được viết tự tấm lòng người lính đảo. Mộc mạc, bình dị nhưng tha thiết và thành tâm. Chính vì vậy nó đã gây sốt. Lan truyền rộng và sâu tới hàng vạn người dân yêu nước.
Hãy đọc!
Hãy cảm nhận !



Ảnh chụp lại trên mạng minh họa cho bài thơ
                                                                                      TIẾNG BIỂN
(Gửi về đất liền và gia đình yêu thương)
Vợ yêu ơi em có nghe tiếng biển
Lúc gầm vang lúc rì rào tha thiết
Những ngày này trong mỗi người dân Việt
Tiếng biển cuộn trào, tiếng biển sục sôi...
Hậu phương đất liền yên tâm nhé vợ ơi
Cuối tuần về quê cho anh nhắn đôi lời
Thưa với cha và thắp hương khấn mẹ
Anh vẫn vững vàng nơi biển đảo xa xôi...
Em hãy đưa điện thoại kề gần nôi
Để con chúng mình nghe tiếng của biển khơi
Anh không thể ẵm bồng ru con ngủ
Gửi tiếng biển về yên giấc con thôi...
Em có nghe tiếng biển trong lòng người
Tiếng của hòa bình tiếng hạnh phúc vui tươi
Nhưng tàu giặc mà tấn công bờ cõi
Tiếng biển hiền hòa sẽ hóa tiếng ngư lôi...
Biển xanh yên lành đâu muốn máu đỏ rơi
Đảo nhỏ yêu thương chỉ mong tiếng biển cười
Đón bình minh mỗi ban mai ngày mới
Tiếng biển đêm về như tiếng mẹ à ơi...
Anh biết đất liền đang lo lắng khôn nguôi
Đâu riêng vợ yêu mà hàng triệu triệu người
Hướng về phía Đông lặng nghe tiếng biển
Mong bình yên cho tàu cá ra khơi...
Vợ yêu ơi...anh phải đi trực rồi
Phút chào nhau nhau tiếng biển bỗng mặn môi
Chiều nay nhé hết ca anh lại hẹn
Gọi để vợ nghe tiếng biển... tiếng yêu đời...
(Ngày 8-5-2014)

Nguồn: Facebook Lính Biển Việt Nam

 Bạn cũng sẽ thấy an lòng và trào lên lòng tự hào con em chúng ta!
Và nghĩ về trách nhiệm xã hội.!

Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

CHÙM THƠ NGUYỄN XUÂN NGỌC




Xa x¨m xø Méc

Mộc Châu 
               xa xăm
Trập trùng
               dáng núi
Mặt trời nào vẫy gọi tôi lên?


Thăm thẳm
           cao nguyên
Đóa hoa rừng chín muộn


Gió mùa thu như muốn
Vờn trên gương mặt hoa ban
Chiều tan nắng
dìu những lứa đôi xuống chợ
"Đẹp vớ", tốt vớ"
Người mèo không dối gian nhau!
Đêm Mộc Châu
Luyênh loang tiếng khèn gọi bạn
Họ sưởi ấm lòng nhau
bằng trái tim đá núi.

Đời trao nhau niềm vui
Sao không cõng mặt trời kia khỏi chợ?
Sao không đổi thương và nhớ
Mang về một tình yêu
NXN



 

MỘT THOÁNG SƠN LA

Đi tìm em lúc chiều đã dần tàn
Giọt nắng Yên Châu dựng hình vách núi
Những bản Thái mờ trong khói bụi
Người đàn bà búi tóc của riêng ai

Vượt dốc dài mơ về con đường thẳng
Bước chân em xửa cóm, xỉn xòe
Piêu chỉ thắm dải lưng xanh ngày trước
Chỉ một lần... lạc bước đơn sai

Gặp lại em khuy áo không cài
Cánh bướm bạc rã rời phận mỏng
Hoa ban...hoa ban cho lòng ai vỗ sóng
Tím khoảng trời một nỗi chờ mong

Đành phải về thôi! Se sắt thêm lòng
Em tằng cẩu cao đầu buộc chặt
Đêm Sơn La. Đèo lau hiu hắt
Gió mượt mà thổi rỗng phía trời xa

NXN

Nguyễn xuân Ngọc
Đài PT-TH Phú Thọ

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014

MÁT CẢ RUỘT !

Dù  hơi muộn, nhưng
Phó TT kiêm BT Ngoại giao đã có điện đàm với ngoại trưởng Tầu.
Quan trọng  nưa là lòng dân, lòng quân!
Xin hãy nghe vài vị tướng phát biểu.
 Dow từ Quê Choa

Liên quan đến hành vi đưa giàn khoan HD-981 tiến hành khoan và tác nghiệp một cách trái phép tại vị trí nằm hoàn toàn trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam của Trung Quốc, chúng tôi đã có cuộc trao đổi với Trung tướng Phạm Xuân Thệ - nguyên Tư lệnh quân khu 1 và Thiếu tướng Nguyễn Đức Huy – nguyên Phó Tư lệnh, Tham mưu trưởng quân khu 2 về vấn đề này.


PV: Thưa Trung tướng Phạm Xuân Thệ, ông đánh giá như thế nào về việc Trung Quốc đưa giàn khoan HD-981 vào biển Đông và công khai tuyên bố về việc này?

Trung tướng Phạm Xuân Thệ: Hành động đưa giàn khoan vào Biển Đông thuộc khu vực chủ quyền của Việt Nam là một hành động phi pháp, bất chấp luật pháp quốc tế. Âm mưu của Trung Quốc là muốn độc chiếm Biển Đông. Và Trung Quốc không bao giờ từ bỏ âm mưu đó, vấn đề chỉ là họ làm như thế nào và lúc nào thôi.

Còn về lời nói và việc làm của Trung Quốc, có những lời nói không đi đôi với việc làm nhưng có những việc Trung Quốc đã nói là sẽ làm. Trung Quốc đã vận dụng rất khéo câu “mềm nắn rắn buông”. Trên biên giới đường bộ, những chỗ nào có tranh chấp mà chúng ta làm căng thì họ sẽ buông, còn chỗ nào chỉ có thỏa thuận miệng giữa hai bên thì không giải quyết được vấn đề.

Quan điểm của tôi là đừng để những việc đã rồi, tức là đừng để đến khi Trung Quốc đặt được giàn khoan đó rồi thì chúng ta mới quyết liệt phản đối bởi khi đó, Trung Quốc sẽ chẳng bao giờ chịu rời đi. Việc chiếm Hoàng Sa của Việt Nam và không trả lại cho Việt Nam dù chúng ta lên tiếng mạnh mẽ, nhiều lần đã cho thấy điều đó. Và khi Trung Quốc đã có khả năng tạo ra việc đã rồi thì cách xử lý của họ tiếp theo sẽ là: rao giảng về hòa bình và đề nghị các bên gác lại tranh chấp để cùng khai thác rồi từng bước lấn át. 
Giàn khoan HD-981 của Trung Quốc

PV: Thưa Trung tướng, ngoài biện pháp ngoại giao là người Phát ngôn của Bộ Ngoại giao đưa ra phản đối, chúng ta còn những biện pháp nào khác quyết liệt hơn?

Trung tướng Phạm Xuân Thệ: Chúng ta phải làm kiên quyết như việc triệu đại sứ lên để phản đối và thậm chí phải kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế bởi những hành vi xâm phạm chủ quyền Việt Nam như thế. Tất nhiên sẽ không xảy ra xung đột vũ trang nhưng về mặt ngoại giao thì phải làm quyết liệt và đến nơi đến chốn để dư luận quốc tế có thể thấy được Trung Quốc đã có hành vi vi phạm chủ quyền của chúng ta như thế nào.

PV: Nếu Trung Quốc vẫn kiên quyết kéo giàn khoan đó vào Biển Đông và tiến hành khoan thăm dò mỏ dầu thì chúng ta cần phải làm như thế nào, thưa Trung tướng?

Trung tướng Phạm Xuân Thệ: Khi xác định vị trí đó là của ta thì ta phải đưa các lực lượng như Cảnh sát biển và lực lượng Kiểm ngư đến để bảo vệ chủ quyền, ngăn không cho Trung Quốc đặt giàn khoan tại đó. Nếu chúng ta có lực lượng ở đó thì tôi nghĩ rằng họ sẽ không dám đặt giàn khoan ở đó.
PV: Bất chấp Công ước quốc tế về Luật Biển năm 1982 cũng như DOC và quan hệ láng giềng, trong thời gian qua, Trung Quốc liên tục có những hành động gây hấn với Việt Nam tại Biển Đông. Theo Trung tướng, Trung Quốc được gì và mất gì khi cố tình có những hành động như vậy?

Trung tướng Phạm Xuân Thệ: Nếu được thì Trung Quốc sẽ được rất nhiều: tài nguyên, vị trí chiến lược trong quá trình thực hiện âm mưu độc chiếm Biển Đông… Còn mất thì Trung Quốc chẳng mất gì bởi các nước hiện nay mới chỉ đấu tranh bằng lời nói chứ chưa có biện pháp nào cụ thể.

Tôi cũng nghĩ rằng đã đến lúc các nước Đông Nam Á phải đoàn kết lại với nhau và có tiếng nói chung. Và khi các nước ASEAN có liên quan đến Biển Đông có được tiếng nói chung với nhau thì Trung Quốc chắc chắn sẽ phải dè chừng hơn.

Bên cạnh cuộc trò chuyện với Trung tướng Phạm Xuân Thệ, chúng tôi cũng đã có cuộc trao đổi với Thiếu tướng Nguyễn Đức Huy – nguyên phó Tư lệnh, Tham mưu trưởng quân khu 2 về vấn đề này.


Theo Thiếu tướng Huy, Trung Quốc gây sự ở Biển Đông “được về chiến thuật nhưng mất về chiến lược bởi việc gây hấn như vậy đã kéo Mỹ quay trở lại khu vực này dù trước đó Mỹ dường như đã bỏ quên khu vực này sau chiến tranh ở Việt Nam. Bằng chứng là Mỹ từng tuyên bố sẽ chuyển trọng tâm sang khu vực Châu Á – Thái Bình Dương


Liên quan đến hành động kéo giàn khoan khổng lồ vào vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam, Thiếu tướng Nguyễn Đức Huy cho rằng: “Nếu Trung Quốc cố tình kéo giàn khoan ở Biển Đông, trước hết chúng ta sẽ dùng những lực lượng chức năng bao vây để ngăn chặn, để phản đối, buộc phải rút dù muốn đặt ở đó lâu dài".


“Sau khi dùng các biện pháp ngoại giao mà Trung Quốc vẫn cứ kéo giàn khoan vào Biển Đông và cố tình đặt tại khu vực chủ quyền của Việt Nam thì chúng ta có thể tịch thu giàn khoan theo luật pháp quốc tế”, tướng Huy bức xúc nói.

ƯỚC MƠ CỦA "TỐT"

Luận về cuộc cờ, đã có nhiêu thi nhân viết rất hay.
Chơi cờ là cuộc đấu trí. Cũng đủ mọi chiêu trò, thủ đoạn, nhằm mục đích cuối cùng là chiến thắng đối thủ. Ai chả biết vậy!
Nhưng tâm tư của những quân cờ trên bàn cờ ? Đặc biệt là những quân, sỹ bị " thí"  trên bàn cờ thế sự ra sao? Liệu ai cũng Vui vẻ chết như cày xong thửa ruộng" ?( Tố Hữu)
Nhân chuyện Tầu khựa từng bước xiết chặt gọng kìm...
Phận con dân, cái kiến không khỏi lo lo...
Lo nhưng biết trông cậy vào ai?
Âu đành giao phó cả cho người đầy tớ
Phải chăng đó là tâm tình là ước mơ đồng thời là lời nhắn gửi của nữ tác giả Hoàng Thoa.( CLB thơ Lạc Hồng-Phú Thọ)  Bài  thơ  lục bát dung dị

                BÀN CỜ ĐÁ
Chót vót trên đỉnh Tây Thiên
Bàn cờ đá ẩn sau rèm trắng mây
Tiên say cờ giưã đất này
Bàn cờ xưa tới hôm nay vẫn còn

Thế cờ truyền lại cháu con
Đừng đi lạc nước, tủi hờn pháo xe!

                         TT 10/3 kỷ mão
 Khá sâu sắc và ý vị !

Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014

ANH BA SAM BỊ BẮT !



Mình thường hay vào TTXVH để lượm lặt tin tức. Chơi thôi! Nhưng là tin thật!Đọc tỉnh cả người.
Hôm nay, xao xác buồn. Vì chủ trang, anh Nguyễn Hữu Vinh, tức anh Ba Sàm đã bị bắt khẩn cấp theo điều 258.!
Có người thốt lên: Thế là thêm một người tử tế lâm vòng lao lý!
Mình cũng nghĩ vậy. Buồn  quá lắm!
...

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

QUÁ NÓNG!!!



Nếu chỉ phản đối bằng mồm thì không bao giờ, không đời nào Trung Quốc từ bỏ dã tâm xâm chiếm ta từng bước, từng vũng lãnh thổ, rồi thôn tính đất nước ta!
Ta đã có, hiển nhiên rồi, bằng chứng vùng biển đó là của ta, sao thấy nó bén mảng đến mầ không giữ? Bây giờ nó nằm chềnh ềnh ra đấy, ngồi nhà mè kêu, ích gì?
Ta sắm tầu ngầm để trong tủ kính ư?
Hải quân ta đâu, làm cảnh ư ?
Các vị tướng, tá hưởng lương cao ngất ngưởng, được giải thích là "lương xương máu" so với hàng ngũ những người dân nai lưng làm các nghề để đóng thuế nuôi quân... có sốt ruột, có thấy bị xúc phạm... tý nào chăng?
Uất quá!
Muốn hộc máu!