Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

CÒN CHẦN CHỪ GÌ NỮA HỠI CÁC BẠN !

LỜI BẠCH:

Dẫu biết là số người thường xuyên vào thăm trang của mình không nhiều, chủ yếu là bạn bè tâm huyết., nhưng tôi vẫn rước bài viết này về và xin có lời bạch.Thay vì dài dòng, xin quý bạn hữu hãy đọc và đừng chần chừ một chút nào nữa, hãy Ký và chịu trách nhiệm trước lịch sử về chữ ký của mình! 
Dũng cảm lên các bạn!
NSH

Chữ ký của khát vọng


Hà Văn Thịnh

Tôi thường nói đùa cùng bạn bè rằng với “chức vụ cao nhất đã trải qua” là tổ trưởng tổ kiểm phiếu mỗi kỳ đại hội công đoàn, thì không có gì danh giá và quý trọng bằng chữ ký của tôi: Mỗi năm một lần, có giá trị bằng cái khoảnh khắc công bố danh sách trúng cử và, hết.
 Thế nhưng, sáng nay ngủ dậy, lướt qua Quê Choa, thấy Lời kêu gọi của Bọ Lập về việc ký Kiến nghị gửi Nhà Trắng, tôi mới giật mình và tự trách mình tại sao có thể kém cỏi đến vậy khi thờ ơ với chữ ký có giá trị nhất trong đời: Ký tên mình để đề nghị TT Mỹ xem xét việc trừng phạt sự ngông cuồng, láo xược của nhà cầm quyền Trung Quốc! Vậy là, “theo mệnh lệnh” của Bọ, tôi đã ký chữ ký thứ 46.712.

Nếu bạn là người kém như tôi trước khi đọc Bọ, bạn sẽ hỏi rằng ký có lợi ích gì không? Tôi xin trả lời bằng những ý nghĩ tản mạn sau đây.

Thứ nhất, đó chắc chắn là thể hiện rõ ràng và đầy đủ nhất tinh thần, khát vọng của muôn vàn người Việt trước hiểm họa của đất nước: Còn gì ấn tượng hơn 100.000 chữ ký? Không phải ngẫu nhiên mà Nhà Trắng đặt ra mức hạn định tối thiểu cho việc cứu xét một vấn đề cấp bách.

Thứ hai, sự trì trệ, bảo thủ, khó thay đổi – luôn sợ thay đổi dường như là “thuộc tính” của đa số lãnh đạo nước ta. Ngãm mà xót xa cho câu thơ của Pushkin: Không gì thay đổi nhanh bằng những đám mây/ Nhưng đất nước còn thay đổi nhanh hơn. Sóng dữ Biển Đông từ phía TQ đã và đang trùng trùng lớp lớp biến thành sóng lừng, bão tố. Vậy mà, lãnh đạo nước nhà thì đang cố loay hoay vá víu những nhập nhằng, cứ tình tính tang, tang tính tìnhỡm ờ Quan họ; cứ gọi kẻ xâm lược là bạn(?); cứ coi mọi sự góp ý, phản biện đều toát lên mùi phản động… Chính vì thế, cứ tin rằng, giống như bước đi Nam tiến ủ ê, chậm chạp của cha ông ta ngày xưa: Đi hết quãng đường từ Đèo Ngang đến K’shadek (Chợ Sắt = Sa Đéc) với tốc độ chừng 2,5km/NĂM (tính từ 1306 đến 1757)!; đừng mong lãnh đạo nước nhà chuyển động như thời mà mụ @ khó tính hay nhăn nhó, ta cứ nên làm thêm từng chút một, góp phần tạo nên sức ép ngày một lớn cho sự đổi thay.

Thứ ba, Nhà Trắng là nơi có thể tin cậy duy nhất trong thế giới khó lường và bất trắc ngày nay. Tại sao người Nhật chỉ 6 năm sau Hiroshima, Nagazaki, dám ký Hiệp ước an ninh với Hoa kỳ mà ta lại không? Có nước nào đồng minh chặt chẽ, thật thà với Mỹ mà nghèo khó không? Có ai trong số đó trở thành tay sai hay mất độc lập, chủ quyền không? Ngay cả những nước Hồi giáo cực đoan như U.A.E, Arabia Saudia… “chơi” với Mỹ còn được can cớ gì ta lại không? Họ thậm chí không có đảng phái, ta một đảng đã hơn họ nhiều rồi(!), cớ gì lại phải hãi sợ “lời nguyền” đồng minh với Mỹ thì mất đảng… Những suy tư và trăn trở đó đang chiếm đầy “không gian dân chủ” nhỏ hẹp trong cái bộ não độc quyền phán xét khiến cho dân ta cứ phải chờ đợi và khát vọng. Thay đổi hay là chết có lẽ là khẩu hiệu cần phải có lúc này. Chắc chắn sau khi đổi tháy, Đảng Cộng sản VN sẽ tốt đẹp hơn; và, nếu đúng như thế, không việc gì sợ… “mất”.

Thứ tư, hãy nhìn lên bản đồ: Quần đảo Senkaku và Đài Loan chỉ cách thành phố Hạ Môn có hơn 200km, vậy mà TQ bó tay chấm com dài lâu, bền vững. về nguyên tắc, TQ không cần bất cứ một sự cho phép nào nếu họ thực sự đủ khả năng để thống nhất Đài Loan bằng vũ lực như cách nói “giang sơn thu về một mối, đông tây sum họp một nhà”. Họ không thể làm điều họ muốn vô cùng, tương tự với Senkaku, cách Tokyo hàng ngàn km. Ai cũng biết nguyên nhân vì sao TQ không thể, ngoại trừ không ít lãnh đạo VN(?!)

Thứ năm, người ta đang nói rằng TQ không thể tấn công VN. Theo thống kê sơ bộ của tôi, tỷ lệ ý kiến về việc TQ tấn công/không tấn công VN bằng chiến tranh là 20/80. Có thể số cho rằng TQ không thể tấn công (80%) là đúng nhưng đứng trước con bạch tuộc tiểu nhân, dám làm tất cả những gì loài người không dám, luôn coi yếu tố bất ngờ là điều kiện tiên quyết thì nguy cơ chiến tranh xâm lược từ phía TQ là luôn luôn hiện hữu. Chẳng lẽ bài học 1974, 1979, 1988 là chưa đủ hay sao? Trước 3 cuộc chiên stranh xâm lược ấy, nếu tôi nhớ không nhầm, không có bất kỳ giả định nào về nguy cơ chiến tranh trong thời gian 1 năm trước khi chiến tranh nổ ra… Vì thế, việc ký tên cũng có thể coi là động thái cấp bách, nói theo cách của Lê Nin: Tai họa sắp tới và phương pháp ngăn ngừa tai họa đó.

Tôi còn muốn viết nhiều hơn nhưng mục đích chủ yếu của bài này là góp phần đề nghị mọi người hãy ký tên cho đủ 100.000 chữ ký và nhiều hơn nữa… Thành thử, nếu có gì đó chưa đủ, mong các bác viết thêm… Kính.
.Hãy bấm vào đây để ký thỉnh nguyện thư: Thỉnh nguyện thư!

Cách ký tên vào bản kiến nghị
Kiến nghị này nằm trong phần Chính sách đối ngoại nên bất cứ ai (kể cả không phải người Việt), ở bất cứ đâu cũng đều có thể ký tên ủng hộ.
Cách ký tên cũng đơn giản:
- Vào website của Nhà Trắng (theo link bên trên), bấm Create an account (nút màu xanh biển), nhập địa chỉ mail vào ô E-mail address, nhập tên vào ô First Name, nhập họ vào ô Last Name.
Không cần phải nhập mã Zip (ô Zip) vì ta không ở Mỹ.
Nếu muốn thường xuyên nhận được các e-mail chung từ ông Obama và các chính khách thi bấm chọn vào ô "Sign up for email update from President Obama...), không muốn thì thôi, không chọn ô đó.
Phần Challenge Question (để chắc chắn rằng thao tác đăng ký, ký tên là của người thật chứ không phải bằng phần mềm máy tính tự động), sẽ có một câu hỏi nào đó và ta cần trả lời câu hỏi đó trong ô ngay bên dưới.
Chẳng hạn câu hỏi có thể là "Số thứ 5 trong dãy số 13978214 là số mấy?", ta sẽ nhập số 8 vào ô trống bên dưới.
Sau đó bấm Create an Account.
Một thông báo sẽ cho biết ta đã đăng ký xong và hướng dẫn ta vào hộp thư cá nhân để xác nhận e-mail (xác nhận rằng ta chính là chủ sở hữu địa chỉ mail đó).
Đăng nhập vào e-mail của ta, kiểm e-mail gởi Whitehouse.gov. Trong e-mail đó sẽ có một đường link.
Bấm vào đường link này, ta sẽ quay lại website của Nhà Trắng, vào đúng trang kiến nghị.
Ở đây, ta bấm vào nút Sign this Petition (nút màu xanh lá) là xong.
Sau khi đã ký tên, bạn sẽ nhận được một thông báo xác nhận bạn đã ký tên xong và nội dung cho phép bạn chia sẻ kiến nghị trên Facebook và Twitter để mời mọi người cùng ký tên ủng hộ bạn.
Theo bạn đọc Yến Linh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét