Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

GẦN ĐÈN CÓ RẠNG !

Năm ngoái hân hạnh được hầu chuyện cụ Vũ Quần Phương, kể đã thấy sáng thêm lên tý chút về  tài thơ vốn dĩ cỗi cắn lại còn bị khuất lấp.
Năm nay, may mắn được thụ giáo Chủ tịch Hội đồng văn xuôi của HNV, hiền nhân Ở với ma, sống với người: NGUYỄN KHẮC TRƯỜNG hai ngày ròng. Sáng lên nhiều thứ.
Đương nhiên, chẳng dễ gì nắm được những ngón nghề, dẫu cụ có muốn cho thật lòng... Dẫu sao thì gần đèn, vẫn có cái cảm giác ... rạng


Cụ bảo, văn mình hoạt, người viết ăn nói có duyên, biện bác khéo, có mực, có chừng. Nhưng, vâng mình biết cái nhưng này là tài văn, cái mà mình không có đây. Đúng vậy, là cái tâm trạng nhân vật, chưa được chú ý miêu tả. Khổ! Thưa anh, là em đã có chú ý lắm, có cố gắng lắm nên chừng ấy ạ ! Nếu em có khả năng thì... Hu hu...





Phút giải lao hiếm hoi với nhà thơ (giải thưởng nhà nước) NGUYỄN ĐỨC MẬU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét