NGÀY HỘI THƠ LẦN THỨ TƯ
( Nguyên tiêu Bính Tuất - 12/2/ 2006 )
Những câu thơ được thả lên trời tại Văn Miếu Quốc tử giám - Hà Nôi.
Nguồn báo Văn nghệ số 7 ngày 18/2/2006.
TT
|
NHỮNG CÂU THƠ ĐƯỢC TUYỂN CHỌN
|
TÁC GIẢ
|
1
|
Ngẫng đầu mặt trời đỏ
Bên suối một nhành mai
|
HỒ CHÍ MINH
|
2
|
Nhiều khi ý kiến lớn
Vụt đến khi đi đường
|
TRƯỜNG CHINH
|
3
|
Người yêu người, số để yêu nhau
|
TỐ HỮU
|
4
|
Từ thủa mang gươm đi mở nước
Ngàn năm thương nhớ đất Thăng long
|
HÙYNH VĂN NGHỆ
|
5
|
Cỏ mềm thơm mãi dấu chân em
|
NGUYỄN ĐÌNH THI
|
6
|
Xôn xao cuống lá rụng thay mùa
|
CÙ HUY CẬN
|
7
|
Sắc hạ rung rinh bốn phía hè
Hồn ai hiu hắt lá xanh tre
|
XUÂN DIỆU
|
8
|
Cúc, Mai kề gối vờn tay rót
Đỡ trống đêm nay bóng bạn hiền
|
YẾN LAN
|
9
|
Lối mòn đá cuội rong chơi
Lơ thơ trắng dưới chân đồi hoa mơ
|
NGUYỄN DUY
|
10
|
Đầu súng trăng treo
|
CHÍNH HỮU
|
11
|
Núi vẫn đây mà anh mất em
|
VŨ CAO
|
12
|
Em không thể mãi là em
Dẫu em còn mãi cái nhìn ngày xưa
|
TẾ HANH
|
13
|
Em đi như chiều đi
Gọi chim đàn bay hết
|
CHẾ LAN VIÊN
|
14
|
Xin mẹ cứ nhai trầu cho buổi chiều yên tĩnh
|
THANH THẢO
|
15
|
Người hóa đá trọn đời nhan sắc
Anh lại về cho đá lại là em
|
NGUYỄN ĐỨC MẬU
|
16
|
Trời cao, phận thấp chí khí uất
Giang hồ, mãi chơi quên quê hương
|
TẢN ĐÀ
|
17
|
Lòng em như hoa cỏ may
Một chiều cả gió bay đầy áo anh
|
NGUYỄN BÍNH
|
18
|
Áo ta rách rưới không trời vá
Suốt bốn mùa trăng mặc vải trăng
|
HÀM MẶC TỬ
|
19
|
Xa nhau gió lạnh ít nhiều
Lửa khuya tàn chậm mưa chiều đổ mau
|
TRẦN HUYỀN TRÂN
|
20
|
Đã lùi xa năm Tuất khẳng khiu nghèo
|
PHẠM NGỌC CẢNH
|
21
|
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi, vàng rơi thu mênh mông
|
BÍCH KHUÊ
|
22
|
Một tiếng chim kêu sáng cả rừng
|
KHƯƠNG HỮU DỤNG
|
23
|
Chàng ơi điện ngọc bơ vơ quá
Trăng chếch ngôi trời bóng lẽ soi
|
NGÂN GIANG
|
24
|
Đứng một ngày đất quen thành lạ
Đứng một đời em lạ thành quen
|
VŨ QUẦN PHƯƠNG
|
25
|
Mưa biên giới chàng vàng qua cữa sổ
|
BẰNG VIỆT
|
26
|
Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ
|
PHẠM TIẾN DUẬT
|
27
|
Lá ngô bay ở bờ sông
Bờ sông vẫn gió người không thấy về
|
TRÚC THÔNG
|
28
|
Tự do là tính của mây
Đứng yên kiểu núi cũng đầy tự do
|
NGÔ VĂN PHÚ
|
29
|
Mùa thu dừng lại ở Long Biên
Để một mình ta lên Vĩnh Yên
|
VĨNH MAI
|
30
|
Đất là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm
|
NGUYỄN KHOA ĐIỀM
|
31
|
Ru con tròn giấc mẹ ngồi
Khi con mười tám mẹ rời chiêm bao
|
NGÔ KHA
|
32
|
Ngoài thềm rơi cái lá Đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng
|
TRẦN ĐĂNG KHOA
|
33
|
Tiền đường sầm sập cơn mưa
Nước u ám chảy như chưa vớt Kiều
|
TRẦN NHUẬN MINH
|
34
|
Nhớ những ngày kháng chiến
Con đường trên tay em
|
NGUYỄN TRỌNG TẠO
|
35
|
Lấy khăn mà gói bơ vơ
Tay cầm nước mắt bao giờ sang sông
|
THU BỒN
|
36
|
Chết cho tình yêu là một nhiệm vụ của con người
|
LÊ VĂN NGĂN
|
37
|
Những cánh buồm muốn kéo cả bờ đi
|
THI HOÀNG
|
38
|
Mẹ tôi đã mất tôi nghe thấy
Tiếng mẹ tôi trong tiếng các dì
|
NGÔ QUÂN NIỆM
|
39
|
Em ơi sao tóc em thơm vậy
Hay em vừa đi qua vườn sấu riêng
|
LÊ ANH XUÂN
|
40
|
Vũ trụ vẫn nghe sóng sánh gọi Bác Hồ
|
LÊ ĐẠT
|
41
|
Tôi không buồn những buổi chiều
Vì tôi đã sống rất nhiều ban mai
|
HOÀNG THỊ MINH KHANH
|
42
|
Người Tày mình tự đục đá kê cao quê hương
|
Y PHƯƠNG
|
43
|
Tình anh đã chín rụi
Sao em còn dững dưng
|
HOÀNG MINH CHÂU
|
44
|
Mẹ ta lòng đói dạ sầu
Đường trơn mưa lạnh mái đầu bạc phơ
|
HOÀNG CẦM
|
45
|
Búp nhỏ tay em mĩm cười dưới đèn
|
NGUYỄN XUÂN SANH
|
46
|
Họ chia tay mà chẳng nói điều gì
Hương thầm theo mãi bước người đi
|
PHAN THỊ THANH NHÀN
|
47
|
Lòng như trời biết lúc nguyên sơ
|
XUÂN QUỲNH
|
48
|
Được nhìn thấy tuổi thơ xa tít tắp
Đang mĩm cười tha thứ chở che
|
Ý NHI
|
49
|
Trong im lặng nghe cuộc đời ngưng đọng
Nghe trái tim thầm gọi trái tim
|
GIANG NAM
|
50
|
Dẫu biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim
|
VIỄN PHƯƠNG
|
51
|
Bắt quả đầu chín lự
Ngọt như nỗi nhớ nhà
|
ANH THƠ
|
52
|
Nước non rộng lắm người ơi
Và dài tới tận xa xôi cây buồm
|
ANH CHI
|
53
|
Tường vi dại trong những vườn yên lặng
Thành phố như vừa tỉnh lại như mơ
|
NGÔ THẾ OANH
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét