Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Những câu thơ thả lên trời xuân Canh Dần 2010

 NGÀY HỘI THƠ LẦN THỨ TÁM
( Nguyên tiêu Canh Dần :28/2/2010)
        Những câu thơ được tôn vinh thả lên trời tại Văn Miếu Quốc tử giám - Hà Nôi.
Nguồn:Báo Văn nghệ số 15 ngay 10/4/20010
   
 TT
NHỮNG CÂU THƠ ĐƯỢC TUYỂN CHỌN 
TÁC GIẢ
1
Việc còn chờ trước mặt
Trên đầu tóc đã phai
THIỀN SƯ MÃN GIÁC
 2
Thôn trước thôn sau tựa khói lồng
Bóng chiều dường có lại dường không


TRẦN NHÂN TÔNG
 3
Giặc tan muôn thưở thăng bình
Bởi đâu đất hiểm, cốt mình đức cao 
TRƯƠNG HÁN SIÊU
 4
Trì tham nguyệt hiện chăng buông cá
Rừng tiếc chim về ngại phát cây 
NGUYỄN TRAĨ
 5
Tới đây những muốn dầm ngòi bút
Chiếm cả dòng sông mài mực thơ
PHẠM SƯ MẠNH
 6
Ơn vua chua trả đỉnh đinh
Mưa xuân nhuần thấm nhưng mình lạnh xương
NGUYỄN DU
 7
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền củ sương mờ bóng tịch dương
BÀ HUYỆN THANH QUAN
 8
Kim cổ miên man tình đất nước
Sao mình làm mãi một thi ông
CAO BÁ QUÁT
 9
Sự đời thà khuất đôi tròng thit
Lòng đạo xin tròn một tấm gương
NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU
 10
Gạo đem vào giã bao đau đớn
Gạo giã xong rồi trắng tựa bông
HỒ CHÍ MINH
 11
Đã vay dòng máu thơm thiên cổ
Phải trả cho ta mạch giống nòi. 
 TỐ HỮU
 12
Từ thưở mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long

 HUỲNH VĂN NGHỆ
 13
Lặng đi một phút cho câu hát
Cùng với màu mây thâm tận lòng
 CHÊ LAN VIÊN
14
Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ
Hoa bưởi thơm rồi đêm đã khuya
 XUÂN DIỆU
15
Cột nhà hàng xóm lên câu đối
Em đọc tương tư giữa giấy hồng 
 NGUYỄN BÍNH
16
Ngoài phố mưa bay xuân bốc rượu
Tấc lòng mong mỏi cháy tê tê
CHẾ LAN VIÊN 
17
Mắt trừng giử mộng qua biên giới
Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm
 QUANG DŨNG
18
Mây hồng dừng lại sau đèo
Mình cây nắng nhuộm nắng chiều không đi
 THẾ LỮ
19
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ.
VŨ ĐÌNH LIÊN
20
Cái không mất thường ở trong nước mắt
 NGUYỄN ĐÌNH THI
 21
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Y PHƯƠNG
22
Nén hương tắt khi mình chưa trọn kiếp
Cầm chân hương đi suốt cuộc đời
 TRÂN NHUẬN MINH
23
Người đi mỏi phố mùa chưa cúc
Sắc áo vàng kia sơm nở ư
HẢI TỪ
24
Đất trời cách một gang mây
Và tôi cùng với luống cày toả hương

 TRẦN ĐĂNG KHOA
 25
Chiếc thuyền nan về bến mỏi im nằm
Nghe chất mưối thấm sâu từng thớ gỗ 
TẾ HANH
26
Nhũng mùa hoa đại trắng
Tiếng mõ chừng cũng thơm

 VŨ TOÀN
27
 Mà vườn hoa cũng lạ lùng
Nghiêng tai nghe đến tận cùng tiếng chim
 ĐỊNH HẢI
28
Người xa phơ phất hồn lau gió
Thổi trắng chân đồi như khói qua
HOÀNG HỮU
29
Cảm ơn nhé chuồn chuồn bay thấp thoáng
Đã cõng em qua tuổi học trò
PHẠM KHẢI
30
Vàng hoa trưa ấy còn bay phấn
Thơm đến trưa này trưa mướp quê
 SAO MAI
31 
Này mưa này nhớ tả tơi
Những mùa xuân của đời người có nhau
HOÀNG VIỆT HẰNG
 32
Một câu quan họ mành như chỉ
Xuyên suốt tâm hồn mọi nẽo quê
 YẾN LAN
 33
Cánh chim vội quá không hay biết
Trái đất sau lưng đã trở mùa
 NGÔ QUÂN MIỆN
 34
Ở đây đá cũng duyên chồng vợ
Nên Sầm Sơn mới thắm khúc tình ca
MAI NGỌC THANH
 35
Trời xanh / rơi / vài giọt tháp Chàm
 VĂN CAO
 36
Hà Nội đêm buốt tê
Mái buồn nghe sấu rụng
CHÍNH HỮU 
 37
 Trận mưa thu ào qua
Nắng lại xoè diêm đầu lá ướt
 VÂN LONG
 38
Gom đầy túi những nỗi buồn thơ dại
Những nỗi buồn làm anh lớn khôn
TRƯƠNG NAM HƯƠNG
 39
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay
 HÀN MẶC TỬ
 40
Mấy trăm năm thấp thoáng mộng bình yên
 HOÀNG CẦM
 41
Mặt đất thương bàn chân cuốc bộ
Mọc hàng cây để trò chuyện cùng người
ANH NGỌC
42
Xin mẹ cứ nhai trầu cho buổi chiều yên tĩnh
Chưa tắt ngấn cười kia thì trăng khuyết lại tròn
THANH THẢO
43
Anh khoác ba lô về
Đất trời dồn chật lại 
LÊ THỊ MÂY
44
Thôi thì em đó tôi đây
Không yêu nhau được dẫu đầy yêu thương
 PHẠM ĐỨC
45
Tôi xin được chắc như đào gốc
Để làm bạn cũ của mùa xuân
 VŨ DUY THÔNG
46
Chị già đi bậc đá kê thềm
 TRẦN ANH THÁI
47
Qủa chín trên cây dấu một nỗi xanh trời
 NGUYỄN NGỌC PHÚ
48
Chiều đứng lặng nghe tiếng cười cuối bãi
Trăng lại treo mơ mộng trước hiên nhà
HOÀNG TRẦN CƯƠNG
49
Đừng hòng mong ta đốt cháy những cánh rừng đã từng qua
 CHIM TRẮNG
50
Bắc thang ta ghé lên trời
Cầm trăng ta vẽ nên người ta yêu
 TRƯƠNG QUANG ĐƯỢC

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét