Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Những câu thơ ĐƯỢC THẢ LÊN TRỜI ( Tiếp)

 NGÀY HỘI THƠ LẦN THỨ NĂM
( Nguyên tiêu Đinh Hợi  - 3/3/2007)
        Những câu thơ được thả lên trời tại Văn Miếu Quốc tử giám - Hà Nôi.
Nguồn báo Văn nghệ số Tạp chí Thơ sồ/2007.
   
 TT
NHỮNG CÂU THƠ ĐƯỢC TUYỂN CHỌN 
TÁC GIẢ
1
Ngẫng đầu mặt trời đỏ
Bên suối một nhành mai
( Hồ Chí Minh)
HỒ CHÍ MINH
 2
 Nhiều khi ý kiến lớn
Vụt đến khi đi đường
(Sóng Hồng)
 TRƯỜNG CHINH
 3
Người yêu người, số để yêu nhau
(Tố Hữu)
 TỐ HỮU
 4
Mưa xuân tươi tốt cả cây buồm
(Huy Cận)
 HUY CẬN
 5
 Sắc hạ rung rinh bốn phía hè
Hồn ai hiu hắt lá xanh tre
(Xuân Diệu)
 XUÂN DIỆU
 6
 Đất là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm
( Ngiuyễn Khoa Điềm)
NGUYỄN KHOA ĐIỀM
 7
 Mùa thu dừng lại ở Long Biên
Để một mình ta lên Vĩnh Yên
( Vĩnh Mai)
 VĨNH MAI
 8
 Chàng ơi điện ngọc bơ vơ quá
Trăng chếch ngôi trời bóng lẽ soi
( Ngân Giang)
 NGÂN GIANG
 9
 Mái gianh ơi hởi mái gianh
Ngấm bao mưa nắng mà thành quê hương
( Trần Đăng Khoa)
 TRẦN ĐĂNG KHOA
 10
 Đầu súng trăng treo
(Chính Hữu)
CHÍNH HỮU 
 11
Chín năm rừng lòng vẫn ở thủ đô
(Hoài Anh)
 HOÀI ANH
 12
Trời còn có bữa sao quên mọc
Tôi chẳng đêm nào quên nhớ em
(Nguyễn Bính)
 NGUYỄN BÍNH
 13
 Suốt miền Trung núi choài ra tận biển
Nên gập ghềnh câu hát lý ngựa ô
(Phạm Ngọc Cảnh)
 PHẠM NGỌC CẢNH
14
Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông mã gầm lên khúc đồng hành
(Quang Dũng)
QUANG DŨNG
15
 Thủa xưa đá bóng hăm hai đứa
Cờ tướng nay anh đánh một mình
(Tế Hanh)
 TẾ HANH
16
 Xin mẹ cứ nhai trầu
Cho buổi chiều yên tĩnh
(Thanh Thảo)
 THANH THẢO
17
 Cùng em buổi sớm chia tay
Thầm mong lương thiện một ngày đón em
( Nguyễn Hoàng Sơn)
 NGUYỄN HOÀNG SƠN
18
 Từ thủa mang gươm đi mở cỏi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long
(Huỳnh Văn Nghệ)
HUỲNH VĂN NGHỆ
19
 Cỏ mềm thơm mãi dấu chân em
( NGuyễn Đình Thi)
 NGUYỄN ĐÌNH THI
20
Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
( Vũ Cao)
 VŨ CAO
 21
Cánh chim vội thế không hay biết
Trái đất sau lưng đã trở mùa
( Ngô Quân Miện)
 NGÔ QUÂN NIỆM
22
Một tiếng chim kêu sáng cả rừng
(Khương Hữu Dụng)
KHƯƠNG HỮU DỤNG
23
Lấy khăn mà gói bơ vơ
Tay cầm nước mắt bao giờ sang sông
( Thu Bônf)
THU BỒN
24
Vịn câu hát anh tìm về cội gốc
Chợt thấy mình có lỗi với làng xưa
( Trương Nam Hương)
TRƯƠNG NAM HƯƠNG
 25
 Gáy sách cũ xếp chồng như kỷ niệm
( Bằng Việt)
 BẰNG VIỆT
26
Cây cúc đắng quên lòng mình đắng
Nở hoa vàng dọc suối để ông bay
(Phạm Tiến Duật)
PHẠM TIẾN DUẬT
27
Lá ngô bay ở bờ sông
Bờ sông vẫn gió người không thấy về
(Trúc Thông)
TRÚC THÔNG
28
Tự do là tính của mây
Đứng yên kiểu núi cũng đầy tự do
(Ngô Văn Phú)
NGÔ VĂN PHÚ
29
Tiền đường sầm sập cơn mưa
Nước u ám chảy như chưa vớt Kiều
(Trần Nhuậnm Minh)
TRẦN NHUẬN MINH
30
Có những chiều không biết cất vào đâu
(Thi Hoàng)
THI HOÀNG
31 
Em là muối ướp hồn anh tươi mãi
( Nguyễn Hoa)
 NGUYỄN HOA
 32
 Em ơi sao tóc em thơm vậy
Hay em vừa đi qua vườn sấu riêng
( Lê Anh  Xuân)
 LÊ ANH XUÂN
 33
Người Tày tự đục đá kê cao quê hương
( Y Phương)
 Y PHƯƠNG
 34
 Ngày ngày anh đứng nhìn rêu đá
Thương vóc em gầy xiêu dốc mưa
( Hoàng Cầm)
HOÀNG CẦM
 35
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
( Xuân Quỳnh)
 XUÂN QUỲNH
 36
 Tường vi dại trong những vườn yên lặng
Thành phố như vừa tỉnh lại như mơ
( Ngô Thế Oanh)
 NGÔ THẾ OANH
 37
Chợt tơ non cây ngàn tuổi bật mầm
(Nguyễn Thuỵ Kha)
NGUYỄN THỤY KHA
 38
 Đêm trong suốt áp ngực về nơi ấy
Gặp lại mùi cỏ cháy suốt thời trai
( Hoàng Nhuận Cầm)
 HOÀNG NHUẬN CẦM
 39
 Hoa dại đầu thế kỷ
Rơi vào tôi bây giờ
(Vân Long)
VÂN LONG
 40
 Tương tư hoa gạo quê nhà
Tự nhiên áo đỏ làm ta giật mình
( Nguyễn Duy)
NGUYỄN DUY
 41
 Anh đâu buồn mà chỉ tiếc
Em chưa đi hết những ngày đắm say
( Thanh Tùng)
THANH TÙNG
42
Nghĩa là màu đỏ ấy đi theo
Như chưa hề co cuộc chia ly
( Nguyễn Mỹ)
NGUYỄN MỸ
43
 Mùa sen ngân những tiếng trong lành
Em nở rời đám rước của hồn anh
( Nguyễn Việt Chiến)
 NGUYỄN VIỆT CHIẾN
44
Tóc không tơ nữa vai gầy
Bao nhiêu đau xót đổ đầy phương anh
( Hồng Thanh Quang)
 HỒNG THANH QUANG
45
Tóc em buông xuống như hòang hôn buông xuống
Anh làm sao có thể chạy qua chiều
(Nguyễn Quang Thiều)
 NGUYỄN QUANG THIỀU
46
 Có ai nghe thấy một tiếng vọng
Thì thả con thuyền sang với tôi
(Trần Lê Văn)
 TRẦN LÊ VĂN
47
Cha mẹ đã thành ra cổ tích
Cỏ nằm kề mãi dưới chân nhang
( Đỗ Trung Lai)
ĐỖ TRUNG LAI
48
 Trong ban mai ríu rít nắng ra ràng
(Hoàng Trần Cương)
HOÀNG TRẦN CƯƠNG
49
 Dẫu biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim
( Viễn Phương)
 VIỄN PHƯƠNG
50
 Nếp nhăn của bạn hằn trên trán mình
( Văn Lê)
VĂN LÊ



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét