NGÀY HỘI THƠ LẦN THỨ NĂM
( Nguyên tiêu Đinh Hợi - 3/3/2007)
Những câu thơ được thả lên trời tại Văn Miếu Quốc tử giám - Hà Nôi.
Nguồn báo Văn nghệ số Tạp chí Thơ sồ/2007.
TT
|
NHỮNG CÂU THƠ ĐƯỢC TUYỂN CHỌN
|
TÁC GIẢ
|
1
|
Ngẫng đầu mặt trời đỏ
Bên suối một nhành mai
( Hồ Chí Minh)
|
HỒ CHÍ MINH
|
2
|
Nhiều khi ý kiến lớn
Vụt đến khi đi đường
(Sóng Hồng)
|
TRƯỜNG CHINH
|
3
|
Người yêu người, số để yêu nhau
(Tố Hữu)
|
TỐ HỮU
|
4
|
Mưa xuân tươi tốt cả cây buồm
(Huy Cận)
|
HUY CẬN
|
5
|
Sắc hạ rung rinh bốn phía hè
Hồn ai hiu hắt lá xanh tre
(Xuân Diệu)
|
XUÂN DIỆU
|
6
|
Đất là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm
( Ngiuyễn Khoa Điềm)
|
NGUYỄN KHOA ĐIỀM
|
7
|
Mùa thu dừng lại ở Long Biên
Để một mình ta lên Vĩnh Yên
( Vĩnh Mai)
|
VĨNH MAI
|
8
|
Chàng ơi điện ngọc bơ vơ quá
Trăng chếch ngôi trời bóng lẽ soi
( Ngân Giang)
|
NGÂN GIANG
|
9
|
Mái gianh ơi hởi mái gianh
Ngấm bao mưa nắng mà thành quê hương
( Trần Đăng Khoa)
|
TRẦN ĐĂNG KHOA
|
10
|
Đầu súng trăng treo
(Chính Hữu)
|
CHÍNH HỮU
|
11
|
Chín năm rừng lòng vẫn ở thủ đô
(Hoài Anh)
|
HOÀI ANH
|
12
|
Trời còn có bữa sao quên mọc
Tôi chẳng đêm nào quên nhớ em
(Nguyễn Bính)
|
NGUYỄN BÍNH
|
13
|
Suốt miền Trung núi choài ra tận biển
Nên gập ghềnh câu hát lý ngựa ô
(Phạm Ngọc Cảnh)
|
PHẠM NGỌC CẢNH
|
14
|
Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông mã gầm lên khúc đồng hành
(Quang Dũng)
|
QUANG DŨNG
|
15
|
Thủa xưa đá bóng hăm hai đứa
Cờ tướng nay anh đánh một mình
(Tế Hanh)
|
TẾ HANH
|
16
|
Xin mẹ cứ nhai trầu
Cho buổi chiều yên tĩnh
(Thanh Thảo)
|
THANH THẢO
|
17
|
Cùng em buổi sớm chia tay
Thầm mong lương thiện một ngày đón em
( Nguyễn Hoàng Sơn)
|
NGUYỄN HOÀNG SƠN
|
18
|
Từ thủa mang gươm đi mở cỏi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long
(Huỳnh Văn Nghệ)
|
HUỲNH VĂN NGHỆ
|
19
|
Cỏ mềm thơm mãi dấu chân em
( NGuyễn Đình Thi)
|
NGUYỄN ĐÌNH THI
|
20
|
Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
( Vũ Cao)
|
VŨ CAO
|
21
|
Cánh chim vội thế không hay biết
Trái đất sau lưng đã trở mùa
( Ngô Quân Miện)
|
NGÔ QUÂN NIỆM
|
22
|
Một tiếng chim kêu sáng cả rừng
(Khương Hữu Dụng)
|
KHƯƠNG HỮU DỤNG
|
23
|
Lấy khăn mà gói bơ vơ
Tay cầm nước mắt bao giờ sang sông
( Thu Bônf)
|
THU BỒN
|
24
|
Vịn câu hát anh tìm về cội gốc
Chợt thấy mình có lỗi với làng xưa
( Trương Nam Hương)
|
TRƯƠNG NAM HƯƠNG
|
25
|
Gáy sách cũ xếp chồng như kỷ niệm
( Bằng Việt)
|
BẰNG VIỆT
|
26
|
Cây cúc đắng quên lòng mình đắng
Nở hoa vàng dọc suối để ông bay
(Phạm Tiến Duật)
|
PHẠM TIẾN DUẬT
|
27
|
Lá ngô bay ở bờ sông
Bờ sông vẫn gió người không thấy về
(Trúc Thông)
|
TRÚC THÔNG
|
28
|
Tự do là tính của mây
Đứng yên kiểu núi cũng đầy tự do
(Ngô Văn Phú)
|
NGÔ VĂN PHÚ
|
29
|
Tiền đường sầm sập cơn mưa
Nước u ám chảy như chưa vớt Kiều
(Trần Nhuậnm Minh)
|
TRẦN NHUẬN MINH
|
30
|
Có những chiều không biết cất vào đâu
(Thi Hoàng)
|
THI HOÀNG
|
31
|
Em là muối ướp hồn anh tươi mãi
( Nguyễn Hoa)
|
NGUYỄN HOA
|
32
|
Em ơi sao tóc em thơm vậy
Hay em vừa đi qua vườn sấu riêng
( Lê Anh Xuân)
|
LÊ ANH XUÂN
|
33
|
Người Tày tự đục đá kê cao quê hương
( Y Phương)
|
Y PHƯƠNG
|
34
|
Ngày ngày anh đứng nhìn rêu đá
Thương vóc em gầy xiêu dốc mưa
( Hoàng Cầm)
|
HOÀNG CẦM
|
35
|
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
( Xuân Quỳnh)
|
XUÂN QUỲNH
|
36
|
Tường vi dại trong những vườn yên lặng
Thành phố như vừa tỉnh lại như mơ
( Ngô Thế Oanh)
|
NGÔ THẾ OANH
|
37
|
Chợt tơ non cây ngàn tuổi bật mầm
(Nguyễn Thuỵ Kha)
|
NGUYỄN THỤY KHA
|
38
|
Đêm trong suốt áp ngực về nơi ấy
Gặp lại mùi cỏ cháy suốt thời trai
( Hoàng Nhuận Cầm)
|
HOÀNG NHUẬN CẦM
|
39
|
Hoa dại đầu thế kỷ
Rơi vào tôi bây giờ
(Vân Long)
|
VÂN LONG
|
40
|
Tương tư hoa gạo quê nhà
Tự nhiên áo đỏ làm ta giật mình
( Nguyễn Duy)
|
NGUYỄN DUY
|
41
|
Anh đâu buồn mà chỉ tiếc
Em chưa đi hết những ngày đắm say
( Thanh Tùng)
|
THANH TÙNG
|
42
|
Nghĩa là màu đỏ ấy đi theo
Như chưa hề co cuộc chia ly
( Nguyễn Mỹ)
|
NGUYỄN MỸ
|
43
|
Mùa sen ngân những tiếng trong lành
Em nở rời đám rước của hồn anh
( Nguyễn Việt Chiến)
|
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
|
44
|
Tóc không tơ nữa vai gầy
Bao nhiêu đau xót đổ đầy phương anh
( Hồng Thanh Quang)
|
HỒNG THANH QUANG
|
45
|
Tóc em buông xuống như hòang hôn buông xuống
Anh làm sao có thể chạy qua chiều
(Nguyễn Quang Thiều)
|
NGUYỄN QUANG THIỀU
|
46
|
Có ai nghe thấy một tiếng vọng
Thì thả con thuyền sang với tôi
(Trần Lê Văn)
|
TRẦN LÊ VĂN
|
47
|
Cha mẹ đã thành ra cổ tích
Cỏ nằm kề mãi dưới chân nhang
( Đỗ Trung Lai)
|
ĐỖ TRUNG LAI
|
48
|
Trong ban mai ríu rít nắng ra ràng
(Hoàng Trần Cương)
|
HOÀNG TRẦN CƯƠNG
|
49
|
Dẫu biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim
( Viễn Phương)
|
VIỄN PHƯƠNG
|
50
|
Nếp nhăn của bạn hằn trên trán mình
( Văn Lê)
|
VĂN LÊ
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét