NGÀY HỘI THƠ VIỆT NAM LẦN THỨ CHÍN
Nguyên Tiêu năm Tân Mão (17/2/2011)
50 câu thơ được tôn vinh( thả lên trời) tại Văn Miếu Quốc Tử Giám - Hà Nôi.
Nguồn:Báo Văn nghệ số 9 ngày 26/2/2011
TT
|
NHỮNG CÂU THƠ ĐƯỢC TUYỂN CHỌN
|
TÁC GIẢ
|
1
|
Mỗi khi lòng ta xao xuyến rung rinh
Môi ta thầm kêu Bác Hồ Chí Minh
|
TỐ HỮU
|
2
|
Vần thơ của Bác vần thơ thép
Mà vẫn mênh mông bát ngát tình
|
HOÀNG TRUNG THÔNG
|
3
|
Mặt trời lặn mặt trời mang theo nắng
Bác ra đi để ánh sáng cho đời
|
PHAM TIẾN DUẬT
|
4
|
Cao hơn cả trường tồn cuộc sống
Hồ Chí Minh tên người là cả một niềm thơ
|
FELIX PITA RODRINGHET
|
5
|
Hoa rơi có ý gì đây
Phất phơ theo gió bám đầy áo ai
|
LÊ THÁNH TÔNG
|
6
|
Có thì có tự mảy may
Không thì cả thế gian này cũng không
|
TỪ ĐẠO HẠNH
|
7
|
Hoa cũng tiếc phải tàn
Nên chưa bông nào nở
|
NGUYỄN KHUYẾN
|
8
|
Ngồi buồn mà trách ông xanh
Khi vui muốn khóc buồn tanh lại cười
|
NGUYỄN CÔNG TRỨ
|
9
|
Chín suối bao giờ quên lịch sử
Nghìn thu chưa dễ thác linh hồn
|
PHAN BỘI CHÂU
|
10
|
Phút nũa khắc muôn nghìn sầu thảm
Trong một mình bảy tám biệt ly
|
CAO BÁ NHẠ
|
11
|
Mây đi vắng trời xanh buồn rộng rãi
Sông im dòng đọng nắng đứng không trôi
|
ANH THƠ
|
12
|
Anh xa em mới biết nói thầm
|
HOÀNG CẦM
|
13
|
Có khi nắng chết trong màu lá
Mẹ nhặt về nhen ngọn lửa chiều
|
NGUYỄN TRỌNG TẠO
|
14
|
Em xa vời thảng thốt một làn mây
|
VIỆT PHƯƠNG
|
15
|
Có ông lão buông cần tre lặng lẽ
Câu suốt mùa thu hóa tượng buồn
|
NGUYỄN ĐỨC MẬU
|
16
|
Lang thang mây trắng xứ Đoài
Chưa ra khỏi ngõ đã vài trăm năm
|
KHUẤT BÌNH NGUYÊN
|
17
|
Nâng lên sóng biển xô vào chén
Đặt xuống thì trăng lại rót đầy
|
NGUYỄN NGỌC OÁNH
|
18
|
Mỗi người một câu hỏi
Đi mang mang trong đời
|
TRẦN NHUẬN MINH
|
19
|
Aó xanh bên kia phố
Gửi mùi hương cốm sang
|
THANH QUẾ
|
20
|
Đám mây màu thiếu nữ
Trôi ngang mình hai ta
|
THI HOÀNG
|
21
|
Muốn làm làn mây trắng
Bay cho chiều bình yên
|
TRẦN ĐĂNG KHOA
|
22
|
Cảm thương chiếc lá bay theo gió
Riêng nhớ tình xưa ghé đến thăm
|
QUÁCH TẤN
|
23
|
Lối mòn khuất khuất khói mây
Tiếng cây nho nhỏ tán cây buồn buồn
|
NGUYỄN THANH MỪNG
|
24
|
Không phải củi mà anh cháy như rừng
|
NGUYỄN THỤY KHA
|
25
|
Có chàng trai trẻ hiền như đất
Mùa hạ tưing bừng thương núi sông
|
CHÍNH HỮU
|
26
|
Về thương lại bến sông trôi
Về buồn lại đã một đời tóc xanh
|
TRÚC THÔNG
|
27
|
Sắc chàm tôi gặp trên đường
Ngỡ như gửi cả rẫy nương lên đồi
|
NGUYỄN THỊ NGỌC HÀ
|
28
|
Em đi nhé bóng em lồng bóng biển
Bài thơ tình anh đến ngủ trên vai
|
XUÂN HOÀNG
|
29
|
Em nấu bếp nhìn anh trong mắt ướt
Thế là chiều Hà Nội bớt lang thang
|
TRẦN QUANG QUÝ
|
30
|
Đừng buông giọt mắt xuống sông
Anh về dẫu chỉ đò không cũng chìm
|
ĐỒNG ĐỨC BỐN
|
31
|
Tôi như thể người say đến nỗi
Mặt trời kia lại ngỡ mặt trăng đầy
|
NGUYỄN HOA
|
32
|
Tuổi dễ yêu dễ hờn giận qua rồi
Ngày ngắn lại vui buồn như đá khắc
|
Ý NHI
|
33
|
Người thì nữa tỉnh nữa say
Nữa lo giá chợ nữa ngây vì tình
|
NGUYỄN THỊ HỒNG
|
34
|
Ta chỉ là chàng trai của núi
Ta chỉ biết nói lời cho quả sai
|
DƯƠNG THUẤN
|
35
|
Thơ ấu chạy trên cánh đồng tím nhạt
Giữa nước nôi giữa bờ cỏ đẫm sương
|
DƯƠNG KIỀU MINH
|
36
|
Tôi muốn vớt lặng thầm lên ngắm lại
Những câu thơ lửa cháy thưở ban đầu
|
LÊ THÀNH NGHỊ
|
37
|
Người khách cuối cùng trên sân ga vắng
Chỉ còn anh và trăng là hai kẻ xuống tàu
|
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
|
38
|
Lên cao càng thấy trời cao
Khổ đau mới biết đồng bào khổ đau
|
TRƯƠNG QUANG ĐƯỢC
|
39
|
Bạn đi để lại tiếng cười
Tôi ngồi vẽ nuí lạnh mười ngón tay
|
TRẦN NGỌC TUẤN
|
40
|
Lòng như đất nặng thầm mơ dấu guốc
Cỏ thanh thiên hoa trắng đợi em về
|
THẠCH QUỲ
|
41
|
Chợ chiều nghiêng trĩu bóng em
Mùa đông bày bán một thềm lá rơi
|
NGUYỄN BẢO CHÂN
|
42
|
Em tiển cái nhìn đau cả gió
Chiều chớp đầy anh...mắt lá răm
|
TRƯƠNG NAM HƯƠNG
|
43
|
Tình yêu mới nở sao mà đẹp
Một thoáng nhìn nhau mưa cũng nghen
|
VÂN LONG
|
44
|
Ta khuya với bóng đền đài
Tưởng như tuổi đã ra ngoài thời gian
|
NGÔ MINH
|
45
|
Khi ra đi có cái gì luyến tiếc
Không được cầm mưa như hành lý để chia tay
|
HẢI BẰNG
|
46
|
Tình duyên chiếc lá giữa trời
Hôm nay rụng xuống mai chồi mọc lên
|
LÊ QUÔC HÂN
|
47
|
Ta sợ đêm đi mất
Cầm trăng mà đợi chờ
|
NGUYỄN VĂN HIẾU
|
48
|
Mưa mấy mùa- mây mấy độ thu
Vườn chợt thức một mùa hoa đi vắng
|
LÊ ĐẠT
|
49
|
Con đường đến với người yêu
Giật mình chợt thậy rất nhiều ngã ba
|
VŨ DUY THÔNG
|
50
|
Đám mây như chiếc khăn màu
Bay hồng cả nỗi nhớ nhau lưng đèo
|
HOÀNG VIỆT HẰNG
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét