Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013
Thắp nén tâm hương viếng cây gạo mồ côi
Bao giờ đom đóm bay ra
Hoa gạo rụng xuống thì tra hạt vừng
Quê tôi cũng có cây gạo đại thụ ở Đình Đông khoảng 500 tuổi, ( Nay cụ tịch rồi vì quá già). Cụ từng là niềm tự hào của bao thế hệ thanh thiếu niên làng quê tôi, sừng sững uy nghi, xa dăm bẩy cây số vẫn nhìn thấy ngọn. Cũng như nhà thơ Nguyễn Khắc Hào, tôi từng vương vấn:
Không nuôi sống ai mà thành hoa gạo
........
Rụng xuống rồi vẫn thắm đỏ như son
Có ai biết những ngày hoa gạo trút
Một khoảng trời trơ trụi nỗi cô đơn
Còn nhiều người viết và viết rất hay về hoa gạo nữa, song với tôi, hôm nay khi đọc SR số tháng 4 này, bỗng giật mình Cây gạo mồ côi của cố thi hữu Trần Thanh Phúc. Anh đã ra đi ngày 22/3/2013, mà thay mặt các bạn văn, anh Ngô Quang Đức có bài thơ Trọn kiếp luân hồi rất khắc khoải, thành tâm viếng anh.
Mình chưa được gặp anh Phúc, cứ ngỡ anh ở SM vì theo danh sách, anh là hội viên chi hội Sông Mã.Thôi đành vậy!Xin thắp nén tâm hương tưởng nhớ anh!và xin trân trọng giới thiệu bài thơ cuối cùng của anh:
Cây gạo mồ côi
Tháng 3 hoa gạo nở Những lá thư của em
Dọc hai bên bờ sông Từ giảng đường Đại học
Từng chùm như lửa cháy Đã tiếp sức cho tôi
Trên trời cao mênh mông Những đêm truy kích giặc
Nhớ thủa còn thơ ấu Em hẹn ngày chiến thắng
Em cứ thích theo tôi Cùng về bến sông xưa
Đi nhặt hoa gạo rụng Tháng 3 hoa gạo nở
Xâu từng chùm đỏ tươi Đẹp như là giấc mơ
Em công chúa con Vua Son phấn nơi thành phố
Kén tôi làm Hoàng tử Đã cướp mất em rồi
Vương miện đỏ trên đầu Tôi ra bờ Sông Mã
Ôm tôi cười nắc nẻ Thương cây gạo mồ côi
Tôi đi vào bộ đội Em ơi hãy trở về
Đánh giặc tận bên Lào Dù giầu sang đài các
Em được vào Đại học Hay tả tơi thân xác
Thật vui mừng xiết bao Anh vẫn đợi vẫn chờ
Tháng 10/2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét