Thế là đã qua một tuần dã ngoại về báo cáo tác phẩm, mình không nghĩ làcác bác ấy còn dồi dào sức sáng tạo thế. Ngoài số anh chị em trẻ thì đã đành!
Về nhạc. Nhạc sĩ nào cũng hoàn thiện được tác phẩm mới, cho học sinh trường nghệ thuật trình làng ngay. Hay!
Về hoạ: Mới là các phác thảo, mình chưa đọc được hồn. Chắc còn phải tiếp cận nhiều thì mới có được khả năng đọc hội hoạ.
Về ảnh: Xuân Trường ( Chi hội trưởng) rất ấn tượng với thông reo gọi hè , đúng là thấy nó reo thật, lại thấy cả ông mặt trời tí tẹo ẩn trong kẽ lá, có lẽ Về bản cũng gây được thiện cảm. Mình đùa: Ba bà đi chợ đồng xa, vừa đi vừa...để thằng cha nó ngắm L...mình !
Cảnh Đợi Xuân Hải ghi cũng thấy cái bùi ngùi của cảnh chợ trưa vắng khách, ba con thuyền gối bãi, nhưng mưu sinh trên sông Đà, thì ngược lại, thấy có cả tĩnh lẫn động. Con thuyền rẽ sóng rất khí phách hai bên bờ trù phú xanh tươi
Điêu Chính Tới ấn tượng với mưu sinh (2 kiểu). Mình bình bán vớ vẩn mà lại có người khen mới bỏ mẹ. Rằng Xem ra mấy ông ngư phủ này thật nhàn hạ: Thủng thẳng chèo, chài lưới trễ tràng buông. Áy cái sự nhàn này mới làm ông vật vã đấy, hãy nhìn cái tay ông để trên vầng trán suy tư xem!
Xuân Đức đặc tả cây thông cổ thụ, ống kính hướng lên trời. Cái vỏ xù xì, nứt nẻ rất can trường, rất Nguyễn Công Trứ: Kiếp sau xin chứ làm người, làm cây thông đứng giữa trời mà reo
Mình đặc biệt thích bức Nuôi cá tầm của bác Cao Thành, bởi nó hợp với tâm trạng bâng khuâng khi nghĩ về thân phận nghệ sỹ, vòng vo mãi chẳng dám nói thực lòng chỉ bởi mỗi bài vài ba trăn nhuận bút. Bức ảnh đẹp ở chỗ, ánh tà dương rọi vào, làm sáng lên mấy lồng cá no đủ trong hồ nước mênh mang, thanh bình. Mình xin luôn để cho vào minh hoạ cho bài thơ Hồ bâng khuâng tặng Hoàng Thu Thuỷ. Chiều mang tặng Thuỷ, thơ rất nghề và ảnh rất xinh. Ôi! người đẹp khen rồi, chả biết thực lòng hay nịnh thối. Riêng ảnh xinh, mình nghĩ là câu đánh giá rất công bằng!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét