Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011

TẶNG BẠN

Phạm Văn Thân- học xong lớp 9d cùng với mình thì nghỉ, vào bộ đội, xuất ngũ thi đỗ ĐH Y, hiện công tác ở Báo SK$ĐS. Chẳng biết có thâm tình gì mà Thân cứ ra đề cho mình và Tường ( hiện là đại tá ở TCANII)  phải ứng tác mấy câu

Vẽ cảnh vùng gió cát
Mấy tháng ròng  khô khát
có hồ sen thơm ngát... 
Nên  mát  vãi  tâm hồn
..........
Cha cha ...lãng mạn quá đó nha.!!!
 Chả trách là bác sỷ
( Nghĩa là Bác sờ và ý)
Tếu táo vậy, ai ngờ Thân buồn...
Mãi hôm các bạn đón ở Nam Định, mình mới hiểu ra, hồi bé tý tỷ ty Thân có say nắng cô ban cùng học... Giờ muốn diễn tả tâm trạng đó; Khổ!!!
Nhưng cũng thật đáng trân trọng, cái cảm xúc hồn nhiên, tinh khiết của tuổi vị thành niên... Chắc bài " Vẫn thấy tinh khôi" của mình đăng trong tập KN 50 năm  chưa thể nói hộ lòng Thân.!
Chiều hôm sau mình ngược, man mác buồn lây
Thế rồi bùm một cái, đọc được ngay liền mạch, ngay trong khi  vừa gọi  điện cho Tường. Chẳng là thơ đâu, nhưng vui vì hoá giải được nỗi lòng trắc ẩn của bạn mình.




Em hỡi vì sao mảnh đất cằn
Đêm ngày hầm hập gió Tây hanh
Vẫn ngát hương sen hồ nước biếc?
Như tình ai vậy, mướt mà Xanh !!!

 ( Hôm đọc ngay cho Tường, câu cuối là: Như thể tình ai rất nhiệt thành, nay xin đính chính lại; nhờ Tường gửi tặng Thân)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét