Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2011

THƠ THẦY GIÁO DẠY TOÁN

Thầy giáo dạy Toán, song có tâm hồn thơ và rất giầu cảm xúc, mình phải gọi là...như lò nhiệt luyện, sôi sục, chỉ chờ có cảm hứng là trào dâng. Năm 2008 mới có Niềm riêng, năm 2011 lại  Neo lại với đời hơn ba chục bài thơ chững chạc, hàm xúc, sâu lắng... của một trí tuệ sắc sảo, song rất tươi tắn, ngồn ngộn cảm xúc. Xin giới thiệu một tứ mới bắt... mà thầy gửi tặng

MỘT THOÁNG MỘC CHÂU
Bất ngờ sỏi đá cằn khô
Vỡ òa một cánh đồng hoa, nghiêng đồi
Mùa thu dường cũng lả lơi
Đem hoa cải rắc trắng trời thảo nguyên
Vẽ vòng con bướm làm duyên
Để  con ong mật vui quên đường về.

Xa xa em gái hái chè
Đôi tay múa giữa bốn bề sóng xanh.
                 Mùa hoa cải Mộc Châu, 8/2010
Và đây nữa, bài mới viết chưa đầy một tháng


BẾP LỬA CHIỀU ĐÔNG.

Hành Phương Nam trả nợ áo cơm
Dẫu nắng ấm vẫn mơ ngày giá rét.
Cứ gai người nhớ những ngày cận Tết,
Dáng mẹ lom khom…
Bếp lửa…
Chiều đông...

Cả nhà quây quần quanh bếp lửa hồng.
Củi thì ẩm khói bay tứ phía.
“ Khói về đằng kia ăn cơm với cá…”(*)
Câu đồng dao cùng ánh lửa bập bùng.

Củ khoai vùi than chín tới ngọt lành
Mộc mạc thơm, hương của vườn của ruộng.
Lách tách lửa reo, má hồng, than đượm
Bụi tro bay nhem nhuốc, mặt mày.

Bàn tay mẹ cha lam lũ cấy cày
Cùng xòe ra chia nhau hơi ấm.
Chia cho các con từng phần khoai nướng.
Cả nhà hít hà vừa thổi vừa ăn.

Tha hương
xuôi ngược bước chân,
Bếp lửa nào cũng thơm nồng kỉ niệm.
Dục vọng nửa đời ảo huyễn.
Nợ áo cơm mây trắng cuối trời bay.

Lại đông rồi !
Những đàn chim thiên di tránh rét,gọi bầy.
Nơi ấy quê nhà,
Mẹ vẫn lui cui suốt ngày đông tháng giá.
Cứ bấm đốt ngón tay, ngóng cháu con đầu ngõ.
Mong manh
Bếp lửa
Chiều đông.

                                      Sài Gòn, cận Tết 2012
"Rằng hay thì thật là hay",  rồi nhưng mình vẫn rất muốn thầy bỏ chữ cứ đi!
cô đọng hơn, song có lẽ thầy muốn giữ nhịp điệu cho thơ. Thầy vốn rất sành nhạc nữa mà!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét