Một bài thơ nhặt được tình cờ của một tờ giấy gói,
Nét chữ nguyệch ngoạc, phong trần...
Không biết tác giả!
là ai thì cũng thật sướng !
Vì bài thơ sống
Khi tờ giấy chép nó chẳng còn lành!
Nó đã được bao nhiêu người thuộc
Chỉ còn tôi và ai không biết
Thấy hay hay chép lại để mà xem!!!
THƠ TẶNG BỐ
Con tìm mãi lời vụng về, thiếu nghĩa
Và cũng không đủ ý của lòng con
Nói lên niềm yêu kính trong hồn
Ngày của bố, viết vần thơ tặng bố
Bao kỷ niệm thủa con còn nhỏ
Bỗng rộn ràng, sống lại thiêng liêng
Nhớ thiết tha đôi cánh tay hiền
Bố che chở đời con trong giông bão
Trong mắt bố là chứa chan hoài bão
Là tràn đầy hãnh diện lúc nhìn con
Là yêu thương sâu thẳm tự tâm hồn
Là thương cảm, bao dung và tha thứ
Bố là mái che đời con mưa lũ
Là bức tường ngăn nắng gó tuyết sương
Bố là nền, là sức sống thái dương
Là tất cả cho con thành khôn lớn
Có những lúc biển gầm, đời sóng cuộn
Bố vững chèo tay lái đến bình yên
Những lúc cô đơn, đối mặt với muộn phiền
Bố vẫn thẳng, kiên cường phấn đấu
Muôn đời vằng vặc tấm gương trong
Công Thái Sơn con khắc ghi lòng
Mong ước được đáp đền trong muôn một
Cảm ơn bố một tình yêu vô lượng
Con tầu đêm cần lắm những vì sao
Bố của con ơi
Thương bố dạt dào
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét