NẾU KHÔNG CÓ TẾT
PHẠM VĂN TÌNH
Nếu không có Tết thì trời
Một mình ngồi với mưa rơi lặng thầm
Dù trời có rét căm căm
Người ta vẫn ấm trong chăn xứ Hàn
Nếu không có Tết nhân gian
Người già không thấy mình đang “được” già
Nụ kia vẫn chẳng thành hoa
Người yêu ta vẫn chỉ là... người yêu
Nếu không có Tết mĩ miều
Cũng theo bóng nước nàng Kiều về sông
Em ngồi tựa cửa chờ trông
Năm kia chưa hết, mùa đông vẫn còn
Nếu không có Tết giận hờn
Bao ngày bao tháng vẫn còn trơ trơ
Sông kia vẫn lạnh đôi bờ
Bánh chưng xanh biết bao giờ lại xanh?
Nếu không có Tết thì anh
Quên mất em, quên mất mình đang yêu
Em sinh nhật tuổi bao nhiêu
Để cho hoa thắm nở nhiều chồi non
Dù cho nước cạn đá mòn
Thời gian vẫn chảy như con sông dài
Giật mình tờ lịch sớm mai
Ngày ba mươi Tết, ngỡ ai đang chờ...
19-1-2012
EM ƠI, HÀ NỘI... RÉT
PHẠM VĂN TÌNH
Pháo hoa nổ trên tivi giòn giã
Dân Hà Nội nằm trong chăn ngó cổ đón giao thừa
Quơ tay ra là gặp ngay trời lạnh
Mưa bụi vẫn cứ bay trong hun hút gió lùa
Ông Hành Khiển đi từng nhà gõ cửa
Gà cúng ngậm bông hoa lạnh ngắt tự bao giờ
Trên bàn thờ các cụ về đông đủ
Không biết gia chủ nhà này đã biết Tết hay chưa?
Điện thoại rung trong quần, tin nhắn reo trong váy
Dân gian nhẹ nhàng vào mạng gửi email
Một cú bấm thôi, cả làng vang lời chúc
Chỉ một cái mô-bai nối nhịp cả ba miền
Lạnh và lạnh, như chưa bao giờ gặp lạnh
Đi dọc ngày ba mươi theo suốt cuộc hành trình
Bánh chưng rền cùng thịt đông, giò mỡ...
Cành đào Hà Giang, im lặng nở một mình
Bước ra phố, êm ru ngày mồng Một
Dăm người đi lác đác dưới mưa phùn
Hình như đất trời chẳng hề mong có Tết
Cây trong vườn thong thả đứng và run
Tết Nhâm Thìn cuộn tròn trong chăn ấm
Mở cửa ra, tháng Giêng đến kia rồi
“Em ơi em, mùa xuân đến rồi đó...”
Cuộc sống mới lại bắt đầu
Chúng ta cùng nhau vẫy tay chào “Hà Nội rét” đi thôi...
30-1-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét