Dịp Tết, du Xuân Nam Định, Thái Bình xong, nán lại HN thăm con, mình có dịp hầu chuyện anh Phạm Viết Đào, người đã cho mình cái hẹn từ hồi trong năm.
Được trò chuyện cùng anh nhiều điều, đặc biệt, dịp này, anh " hói" nổ rất quyết liệt! Điều ấy không làm mình sướng bằng cùng anh trao đổi về tâm linh, về cái ngượng của anh, khi phải viết lời xin lỗi trước hàng ngàn người yêu và đọc anh mỗi ngày, về cái niềm tin thái quá vào " Trung tâm TL " xứ Nghệ dự báo về động trời, động đất...hồi năm ngoái
Mình nhờ anh, bằng ảnh hưởng của trang " Văn chương, thế sự, tâm linh" hãy đưa ra công luận cái câu chuyện ly kỳ và bi thảm mà mình đã Post lên mạng với tiêu đề " Có nỗi oan nào lớn hơn".
Sau đấy, anh tặng mình cuốn thơ" Thơ hậu hiện đại ION MILOS" anh dịch và in từ 2009.
Xin giới thiệu một bài:
THỜI GIAN VÀ TÌNH YÊU
Thời gian ơi, xin hãy đừng trôi
Đó là lời khẩn cầu
Của những kẻ đang yêu
Tại sao các vị lại không cầu ngược lại
Tình yêu hãy ở bên các người mãi mãi
Còn thời gian thì...
Cứ kệ nó trôi đi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét