Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

Một bài thơ hay

                        Trần Nguyên Mỹ
                                                   NHỚ CHA

Ngồi uống ấm chè lại nhớ cha
Người nhỏ bé mà tinh thần sắt đá
Cha đã từng bơi qua biển cả
Gạt đau thương bước tới bình minh.

Cha đã từng từ bỏ hư vinh
Từ bỏ công danh chọn đường cư sĩ
Thu khí đất trời tu tâm, dưỡng trí
Trồng lúa nuôi con, chữa bệnh cứu nhân.

Cha hòa mình trong ngàn vạn nông dân
Quanh ấm chè quê râm ran thế sự
Người hỏi việc làng,  kẻ thì xin chữ
Cha làm cây đa chim về hót trên cành.

Cha dạy các con theo phép nhà binh
Dám xông vào hang để mà bắt cọp
Dám gieo mầm trên đất cằn toi tóp
Học vấn uyên thâm làm chìa khóa thông đường.

Nếm trải gian truân để biết yêu thương
Đọc vạn quyển hay tìm hồn tinh túy
Học nhân dân để luyện chân, thiện, mỹ…
Cha về chốn bồng lai nay lời vẫn vấn vương !

Cha dạy các con vươn tới bốn phương
Biển thẳm, rừng sâu đều quê hương yêu dấu
Phía trước chờ con đất lành chim đậu
Lập nghiệp tề gia… để xây nước non mình.

                   Tháng 8. 4,2014
                                                        
    Lời bình của người yêu thơ:

                              "Công Cha như núi Thái Sơn
                               Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra "…
          Từ câu ca dao trên mà xét : Công ơn của người Cha hay người Mẹ đều cao cả như nhau, khó xếp ai hơn, ai kém một cách rạch ròi được. Bởi vậy có ca ngợi người Mẹ hay người Cha cũng  là lẽ thường tình, đều đáng làm. Song, có một hiện tượng khá phổ biến là từ xưa đến giờ thường thiên về ca ngợi người Mẹ, còn người Cha ít , thậm chí rất ít được đề cập tới, nên tác giả của bài thơ "Nhớ Cha" lại trở thành không bình thường chút nào. Mà người Cha ở đây tôi cảm nhận rất gần gũi, rất đời thường như bao người Cha trong gia đình khác, cũng "Quanh ấm chè quê" râm ran câu chuyện với bạn bè ; cũng "Trồng lúa nuôi con","Dám gieo mầm trên đất cằn toi tóp"; "Dám vào hang bắt cọp" như nghĩa hùng Lục Vân Tiên…Và, hình ảnh người Cha cũng  rất gần gũi với thời đại chúng ta đương sống "Nếm trải gian truân để biết yêu thương / Học nhân dân để luyện Chân,Thiện,Mỹ". Vai trò, ảnh hưởng của người Cha trong tác phẩm này không chỉ bó hẹp trong một gia đình mà còn rộng ra cả xã hội nữa "..làm cây đa chim về hót trên cành " (Cây đa, cây đề biểu tượng cộng đồng làng nước Việt Nam ,Ai đi xa mà chẳng nhớ tới cây đa đầu làng ?).

          "Nhớ Cha" là bài thơ hay về nhiều mặt (Xã hội, giáo dục, đạo lý),  Đẹp lời, đẹp ý nhất là rất giàu hình, do vậy mà người đọc dễ rung, dễ cảm và cũng dễ đồng tình.
                                                           
                                                                  CAO THÀNH
                                                 Chủ nhiệm CLB thơ Hương Đào-Sơn La

          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét