Bắt đầu là sự uất ức về sự đàn áp người biểu tình. Đất của ta, biển của ta, đảo của ta... bọn Tầu ngang nhiên xâm lấn, cướp phá, bức hại dân mình Người dân phẫn uất phản đối thì lại bị chính quyền và cảnh sát giải tán... thậm chí bắt bớ, đánh đập Bỗng nhớ anh Cao Thành, ngoại 70 tim đặt Stent vẫn hừng hực qua bài thơ" Ơi biển đảo quê hương" đăng trên Suói Reo số 138 ra tháng10/2012 như sau:
Ơi biển đảo quê hương
Từ đại ngàn trên cao vời vợi
Gửi lòng mình về biển đảo xa xăm
Giữa bao la bát mgát trời xanh
Em biển đảo thanh cao lồng lộng
Tiếng vi vút gió ngàn anh gửi xuống
Sóng rỉ rào. Em biển đảo vọng lên
Thành lời ru của đất nước ngàn năm
Cha Lạc Long quân vượt trùng khơi mở cõi
Hoàng sa, Trường Sa cha đặt tên ngày ấy
Trường Sơn, Ba Vì mẹ quen gọi từ xưa
Bể bạc rừng vàng, réo rắt lời ca
Ơi sông núi-Ơi quê hương biển đảo
Những cái tên đã vào tranmg sử
Và lắng sâu trong trái tim người
" Nam quốc sơn hà " Lời xưa vọng lại
Còn đó Bạch Đằng- Một thủa đao binh
Thu 2012
Sau ngày 09/12 ấy, nung nấu và chiều nay, trên đường phi xe máy từ Quỳnh Nhai về mình viết xong trong óc bài thơ này, gửi ngay cho Cao Thành và thầy Sán xem. Chưa biết hay dở thế nào? Cứ Post lên xem
BIỂN QUÊ HƯƠNG
Yêu kính tặng anh
Cao Thành
Ngọn gió lành mang trang thơ Suối Reo
Vượt trùng khơi,
ấm lòng người giữ đảo
Đất mẹ gần
hơn, những ngày giông bão
Máu Lạc Hồng cuồn
cuộn Bạch Đằng giang
Có ai ngờ !
Quả tim đặt Stent (1)
Vó ngựa dập dồn,
rưng rưng huyết mạch
Tầu Bình Minh
bị mấy lần cắt cáp
Quả tim nào lành
lặn cố làm ngơ ?
Bác dân chài
tơi tả, vẫn đọc thơ
(Trang Suối
Reo nát nhầu đêm biển động)
Giọng hào sảng vượt vòng vây cướp biển
Bến cảng quê hương- Nam quốc sơn hà
Gió mang lời ca ngân xa
tít xa…
Mảnh thuyền vỡ
dập dềnh
trên sóng bạc
!
9/12/2012
(1)
Vật đặt điều trị động mạch vành tác giả bài thơ
"Ơi biển đảo quê hương"